La đầu bếp cũng có hơi lo lắng rằng nếu người truyền lời trở về nói không rõ ràng, đến lúc đó sẽ có một số việc không xử lý được ổn thỏa thì sau này ông cũng không thể sửa chữa dễ dàng được.
Như vậy cũng tốt, đến lúc đó sẽ thiếu nhiều phiền phức hơn.
"Cảm ơn La đầu bếp." Bạch Thủy Liễu vội vàng nói lời cảm ơn.
"Không cần khách khí." La đầu bếp cười nói: "Mấy ngày nay sẽ còn có mấy trận thi đấu nữa, nếu là con có thể rút ra thời gian rảnh rỗi thì có thể đến xem một chút, cũng coi như có thêm kiến thức."
Học nấu ăn không chỉ đơn giản là học làm các món ăn ngon mà càng phải biết là nếu bản thân không biết gì đó thì có thể sẽ gây ra sai lầm.
Tránh đi đường vòng cũng là những gì cần phải làm được ở trên con đường phát triển phía trước.
"Vâng, nhất định con sẽ đến xem." Bạch Thủy Liễu hiểu được ý của La đầu bếp nên vội vàng đồng ý.
Hỏi về thời gian của các vòng thi đấu tiếp theo, sau đó lại nói chuyện thêm một lúc với La đầu bếp.
Đến khi rời đi nhà thờ tổ của Lục thị thì Bạch Thủy Liễu vẫn còn kích động.
Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường cũng rất vui vẻ, nhưng cũng biết là đã bận rộn một hồi lâu nên Bạch Thủy Liễu bây giờ cũng rất mệt mỏi rồi, liền đi đến quán trà ở con đường phía trước để uống một ngụm trà, cũng thuận tiện trả lại băng ghế.
Gọi một ấm trà hoa cúc, sau đó một nhà ba người cùng uống trà và nói chuyện.
Lúc Lục Văn Tình đến nơi cũng chúc mừng một câu.
"Mời vừa nhận được tin tức liền chạy ngay đến đây, còn đang sợ sẽ đến muộn, không gặp được Tô tẩu tử, may mà còn kịp." Lục Văn Tình từ trong tay Liên Kiều cầm một hộp gấm ra, sau đó đưa cho Bạch Thủy Liễu: "Đây là tặng cho muội, chúc mừng muội đã vượt qua cuộc thi, trở thành người học việc của Hồng Vận Lâu." Quà tặng chúc mừng nên không thể từ chối.
Hơn nữa mối quan hệ giữa hai nhà cũng rất thân thiết vì vậy cũng không cần quá khách khí.
Bạch Thủy Liễu nhận quà, nhếch miệng cười cảm ơn với Lục Văn Tình: "Cảm ơn Lục tỷ tỷ."
"Không cần khách khí, chờ sau này muội học thành tài rồi thì tỷ tỷ sẽ phải cọ mấy món ăn sở trường của muội mới được, cũng để đỡ thèm." Lục Văn Tình trêu ghẹo.
Khiến cho mấy người Bạch Thủy Liễu cười ha ha không ngừng.
Sau khi về nhà thì bọn nhỏ cũng biết được tin tức tốt là Bạch Thủy Liễu đã thông qua cuộc thi, tất cả đều vui mừng.
Vui vẻ vì Bạch Thủy Liễu đã được toại nguyện, có thể thuận lợi đi học nấu ăn và làm chuyện mình thích.
Nhưng sau khi biết Bạch Thủy Liễu phải đi Hồng Vận Lâu để học nấu ăn, không thể ở nhà nữa, cũng không thể gặp nhau thường xuyên thì trong lòng cũng có chút không nỡ.
Nhưng mà cho dù như vậy thì bọn nhỏ cũng không thể hiện quá nhiều trên mặt.
Dù sao, phải rời khỏi nhà để đi học, rời khỏi mọi người và cha nương thì đối với Bạch Thủy Liễu là sự luyến tiếc tràn đầy, trong lòng nhất định cũng có chút buồn bã, nếu bây giờ cứ luôn đặt ở ngoài miệng nói thì trong lòng cô bé sẽ càng thêm khó chịu.
Vì vậy bọn nhỏ đều nén chặt suy nghĩ của mình xuống, còn đang thương lượng là có nên đưa cho Bạch Thủy Liễu món quà gì không.
Tặng một vài thứ để chúc mừng Bạch Thủy Liễu trở thành người học việc của Hồng Vận Lâu, đồng thời cũng coi như là quà tạm biệt với cô bé.
Sau khi thương lượng một lúc thì Bạch Lập Hạ, Cố Vân Khê và Bạch Trúc Diệp đều mỗi người tự đi bận việc.
Bạch Trúc Diệp thì không cần phải nói nữa, tính toán phát huy ưu thế của mình, nhân dịp nửa tháng thời gian còn lại sẽ làm cho Bạch Thủy Liễu một bộ quần áo mùa hè mới, cũng thêu một đôi khăn và làm thêm một đôi giày.
Sau khi đã quyết định thì Bạch Trúc Diệp đi tìm Tô Mộc Lam để giúp cô bé chọn một ít vật liệu thích hợp với Bạch Thủy Liễu và sau đó liền lập tức bắt đầu may vá.
Vạt áo, thắt lưng, đều thêu một ít hoa gấm có màu sắc thanh lịch, để chúc Bạch Thủy Liễu sau này tiền đồ như gấm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT