Tô Mộc Lam nói tiếng cảm ơn, nhận lấy chén trà và uống một ngụm.
Hương trà mát lạnh, lưu lại hương thơm dài lâu.
Uống xong nước trà thì Tô Mộc Lam cầm một ít thịt heo khô sang tặng cho Phùng thị.
Phùng thị đang ngồi trên ghế dài ở trong sân, nhìn thấy Tô Mộc Lam sang chơi thì vô cùng vui vẻ.
"Ngươi đã đến rồi, ở nhà thật sự là ngột ngạt muốn chết, nếu người không sang đây nói chuyện thì ta sợ là sắp phát điên rồi." Phùng thị vô cùng buồn bực.
"Điên thì cũng phải nhịn xuống mới được, vì trong bụng của tẩu còn có một đứa trẻ mà." Tô Mộc Lam vui đùa.
Mấy ngày trước, Phùng thị cảm thấy trong người vô cùng khó chịu, buổi sáng dậy sớm còn thấy buồn nôn, chỉ nghĩ là ăn phải đồ gì khiến hỏng bụng nên liền đi khám đại phu.
Kết quả chẩn đoán ra hỉ mạch.
Trong nhà mới chỉ có một đứa nhỏ là Bạch Vĩnh Hòa, Phùng thị và Bạch Kim Bắc đều cảm thấy rất cô đơn, vẫn muốn sinh thêm nhưng bởi vì khi sinh Bạch Vĩnh Hòa thì Phùng thị đã bị xuất huyết nghiêm trọng dẫn đến bị thương thân thể, chỉ có thể đi khám đại phu ở Hồi Xuân Đường và điều dưỡng cơ thể theo đơn thuốc được kê.
Vốn dĩ Phùng thị và Bạch Kim Bắc đều cảm thấy chuyện liên quan đến trẻ nhỏ thì dù sao vẫn phải chú ý đến duyên phận, là chuyện không thể cưỡng cầu được, chỉ có thể làm hết sức mình và nghe theo mệnh trời.
Bây giờ đã mang thai thì đó là niềm vui vô cùng to lớn, Phùng thị và Bạch Kim Bắc đều cực kì hạnh phúc.
Nhưng mà đây là kết quả khám của đại phu trên trấn, hai người vẫn có chút lo lắng nên lại đi một chuyến lên Hồi Xuân Đường để khám lại.
Tần đại phu của Hồi Xuân Đường đã khám lại cẩn thận.
Thật sự là hỉ mạch, đã hơn một tháng rồi, chỉ là những ngày gần đây thời tiết hay thay đổi, giai đoạn đầu mang thai nên cũng không chú ý, thai nhi có hơi không ổn định, cần phải ở nhà nghỉ ngơi nhiều hơn, uống thêm vài thang thuốc an thai, điều dưỡng lại cơ thể.
Thật vất vả mới có được đứa nhỏ này nên Phùng thị và Bạch Kim Bắc cũng vô cùng coi trọng, nghe theo lời dặn của Tần đại phu, cố gắng dưỡng thai ở nhà thật tốt.
Phùng thị liền bắt đầu không đi ra cửa nữa, suốt ngày chỉ nằm trên giường, muốn đợi qua ba tháng đầu của thai kì, để cho thai nhi ổn định rồi mới tính tiếp.
Nhưng dưỡng thai như vậy thì tuy Phùng thị biết là nên làm như thế, nhưng đối với một người luôn thích góp vui như nàng thì thật sự là quá khổ sở.
"Sau khi sinh ra đứa nhỏ này thì phải đánh mông của nó trước, hỏi nó vì sao lại không ngoan như vậy, ở trong bụng cũng không yên ổn tí nào."
Ngoài miệng thì Phùng thị nói chuyện giận dữ, nhưng vẫn luôn vươn tay sờ bụng, vẻ mặt đều là nụ cười vô cùng nuông chiều.
Đã mong chờ đứa nhỏ này rất nhiều năm rồi.
"Được rồi, được rồi, tẩu cũng đừng bực bội nữa, ta làm một ít thịt heo khô, mang sang cho tẩu nếm thử." Tô Mộc Lam nhìn quanh một vòng sân, cười nói: "Sao chỉ có một mình tẩu ở nhà, thúc thúc và thím đâu rồi, Tiểu Thúy cũng không ở đây sao?"
"Kim Bắc đi ra xưởng rồi, nói là lát nữa sẽ về ngay, hai người cha mẹ chồng thì đi lên trên huyện thành một chuyến, nói là muốn đi đến Linh Lung Các để chọn một ít vải có chất lượng tốt, muốn chuẩn bị may quần áo cho đứa nhỏ và túi gì đó nữa."
Phùng thị nói: "Vốn dĩ ta cũng nói là bây giờ đã làm thì có hơi sớm, nhưng cha mẹ chồng nói phải chuẩn bị nhiều đồ, làm sớm một chút để dự phòng, ngay bây giờ cũng chưa chắc đã nghĩ đến đầy đủ mọi thứ, cứ làm dần dần từng chút một thì về sau cũng không bỏ sót thứ gì cả."
"Tiểu Thúy thì đi thôn Trương gia, nói là muốn mua ít thịt dê về để làm thịt nướng, tránh cho ta lại thèm muốn thịt nướng mà ngươi làm."
"Thúc thúc và thím cũng là quan tâm đến tẩu thôi, sau này bụng tẩu lớn hơn thì bên người không thể không có ai được, những việc này nên làm trước để trách sau này luống cuống tay chân."
Tô Mộc Lam hé miệng cười không ngừng: "Được rồi, chờ thêm vài ngày nữa, ba tỷ muội Thủy Liễu sẽ đến nhà Vân Khê chơi vài ngày thì đến lúc đó ta sẽ sang bầu bạn với tẩu nhiều hơn, tẩu cũng sẽ không thấy nhàm chán nữa."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT