Hai vị tiên sinh ở học đường thì đều là những người có kiến thức và phẩm hạnh đoan chính, có thể đưa ra ý kiến chính xác cho học sinh.

Bạch Vĩnh Hòa cũng đọc sách trong thời gian dài, học vỡ lòng sớm, bình thường khi học tập cũng rất xuất sắc, nên nếu bây giờ thi huyện học cũng vẫn có vài phần nắm chắc….

Nhưng Bạch Mễ Đậu thì thực tế mới đi học đường chân chính cũng chỉ một năm, mặc dù Bạch Mễ Đậu chăm chỉ học tập, ở học đường cũng rất hay được tiên sinh khen ngợi, nhưng chuyện thi huyện học thì Tô Mộc Lam vẫn thấy hơi lo lắng, không biết tình huống như thế nào.

Cuộc thi vào huyện học phải kiểm tra hai vòng, nếu trong hai vòng mà qua được một vòng thì sang năm thứ hai có thể đi thi lại, nhưng nếu cả hai vòng đều không vượt qua thì phải tới năm sau nữa mới có thể thi lại, cho nên năm nay có thích hợp để đi thi hay không thì phải quyết định cẩn thận mới được.

Cho nên Tô Mộc Lam cảm thấy vẫn nên hỏi tiên sinh dạy Bạch Mễ Đậu, nghe thêm ý kiến của bọn họ để có thêm căn cứ quyết định cho chính xác.

"Vâng." Bạch Mễ Đậu hưng phấn gật đầu: "Buổi chiều con sẽ đi hỏi tiên sinh một câu."

"Được, chờ hỏi xong thì trở về nói cho nương một tiếng, để nương có thêm căn cứ để quyết định." Tô Mộc Lam cười nói.

"Vâng." Bạch Mễ Đậu lại gật đầu.

Có lẽ là bởi vì trong lòng đã nảy sinh ý tưởng thi huyện học nên Bạch Mễ Đậu cũng có chút phấn khích, giúp đỡ làm xong việc nhà thì lập tức vào trong phòng ôn tập đọc sách, mãi cho đến giờ đi học thì mới thu dọn sách vở và đi tìm Bạch Vĩnh Hòa rồi cùng nhau đi đến học đường.

Đến buổi chiều khi tan học, Bạch Mễ Đậu trở về muộn hơn so với ngày thường một chút, sau khi trở về liền tiếp tục thảo luận với Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường xem có nên đi thi huyện học hay không.

Bạch Mễ Đậu đã hỏi qua ý kiến của hai vị tiên sinh họ Triệu và Vương, thì hai vị đều đưa ra ý kiến nhất trí đó là không có nhiều hy vọng, nhưng nếu sẵn sàng thử thì có thể đi thi thử một lần.

Dù sao Bạch Mễ Đậu năm nay cũng mới có chín tuổi.

Tô Mộc Lam nghe xong thì suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Vậy còn con suy nghĩ như thế nào? Có muốn thử một lần hay không?"

"Vâng, con muốn đi thi thử một lần."

Bạch Mễ Đậu ngửa mặt trả lời: "Dù sao bây giờ con mới có chín tuổi, thi đỗ được thì học, nhưng nếu thi không đỗ thì cũng không sao cả, cho dù là cả hai vòng thi cũng không qua thì đợi hai năm nữa cũng có thể đăng ký thi lại huyện học, tuổi tác cũng vừa lúc."

"Hơn nữa, đây cũng là kì thi vào huyện học, cho dù thi không được thì cũng không chậm trễ việc tiếp tục đọc sách ở học đường.

cũng không chậm trễ việc thi đồng sinh gì đó, coi như là thử một chút."

Rõ ràng là Bạch Mễ Đậu đã có suy nghĩ riêng cho bản thân.

Tô Mộc Lam khẽ gật đầu, sau đó Bạch Thạch Đường ở bên cạnh cũng cười nói: "Ừ, nếu là có thể thử một lần thì phải thử mới biết được kết quả mà."

"Con cũng nghĩ như vậy." Bạch Mễ Đậu nói: "Chỉ là tiên sinh cũng đã nói, nếu muốn đi thi huyện học thì kì thi sẽ diễn ra vào ngày 15 tháng 3, cách bây giờ chưa đến một tháng thời gian, và trước ngày mùng 1 tháng 3 là phải báo tên lên rồi."

"Mấy ngày nay phải đi lên huyện học một chuyến để báo danh mới được, con vừa xem lại một chút, thời gian học đường nghỉ ngơi lần sau là ngày 28 tháng 2, vừa lúc có thể đi lên huyện thành để báo danh."

Không những có suy nghĩ của riêng mình mà còn có kế hoạch cho mọi việc.

Vô cùng tốt.

Tô Mộc Lam có cảm giác vui mừng khi đứa con nhà mình đã trưởng thành, đồng ý: "Được, đến lúc đó chúng ta đi cùng con để báo danh."

Vừa lúc Bạch Thạch Đường vẫn luôn muốn nàng đi nhìn cửa hàng bán vải trên huyện thành nên nhân dịp này đi xem một chút, cũng xem có vải dệt nào thích hợp để làm một bộ ga trải giường mới cho Bạch Thạch Đường không, cả vỏ chăn vỏ gối nữa…

Hai người tuy rằng là hợp tác sống qua ngày, chỉ duy trì quan hệ phu thê ở mặt ngoài, nhưng có rất nhiều việc Bạch Thạch Đường làm cực kì tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play