Trương Môn Nghĩa mím môi không nói gì.

Lời nói của Trương Lê Hoa đương nhiên hắn hiểu rõ, có điều …

"Tỷ, đệ …"

"Đệ cứ nghe theo lời khuyên của tỷ một lần đi?" Trương Lê Hoa thở dài, "Cha mẹ chúng ta mất sớm, tỷ cũng coi như là dắt díu đệ trưởng thành, ngày thường tỷ cũng không nói gì đệ, nhưng bây giờ đệ nghe lời tỷ việc này nhé?"

"Cha mẹ ta ở đây cũng đi ra ngoài hỏi thăm rồi, nói Tô thị kia đúng là người hiền lành, mặc dù là mẹ kế, nhưng đối xử với bọn nhỏ rất tốt, hai người các ngươi sau này nhất định có thể…"

"Là Tô thị sao?"

Trương Môn Nghĩa vẫn luôn cúi đầu không hé răng, bất chợt ngẩng đầu lên, đôi mắt cũng trợn to lên "Là Tô thị ở thôn nào?"

"Thôn Bạch Gia..." Trương Lê Hoa trả lời đúng sự thật, "Trượng phu đã mất của Tô thị hình như có tên là Bạch Thạch Đường, hắn ta cũng là người trung hậu thật thà, tấm lòng lương thiện." Tô thị của thôn Bạch Gia?

Thế chẳng phải là…

Trương Môn Nghĩa xoắn xuýt ngón tay lại, vội vàng gật đầu không ngừng, "Được, đệ nghe lời tỷ."

"Lúc này, coi như tỷ cầu……"

Trương Lê Hoa nói một nửa, chợt dừng một chút, cái bụng vốn ưỡn ra khiến thân thể ngửa ra sau lập tức đứng thẳng lại "Ý đệ là, đệ có ý định này sao?"

"Vâng." Trương Môn Nghĩa gật đầu nói, "Nếu Tô thị là người có tính tình hiền lành thì đệ cảm thấy lời của tỷ cũng đúng, việc hôn nhân cũng khá tốt."

"Chẳng qua là chuyện này đệ cũng không hiểu lắm, có lẽ phải khiến tỷ để ý nhiều hơn, nhìn xem nên làm thế nào, hiện tại tỷ có thai không tiện, cần đệ làm gì thì cứ nói với đệ, để đệ tự làm."

"Chuyện muốn cầu hôn này, có phải là nên tìm bà mối trước hay không?"

"Thím Trịnh chính là bà mối có sẵn." Trương Lê Hoa thấy Trương Môn Nghĩa đồng ý chuyện này, hơn nữa thái độ rất để tâm nên nàng hết sức mừng rỡ, cười híp cả mắt lại như một sợi chỉ, "Nhà chồng của thím Trịnh này lại là lí chính của thôn Bạch Gia, ta đoán thím ấy có quan hệ tốt với Tô thị nên mới nghĩ cách giúp nàng ấy thu xếp chuyện này."

"Có điều tỷ thấy thím Trịnh có ý định là tạm thời xem ở chỗ chúng ta có ý đồ này hay không đã.

Nếu có thì bà ấy sẽ tới nhà Tô thị nói chuyện.

Nếu đệ đã đồng ý thì tỷ sẽ nhờ cha mẹ giúp đỡ truyền lời một câu, báo cho thím Trịnh đi hỏi ý định của Tô thị."

"Chờ sau khi hỏi thăm bên kia, nếu bên ấy cũng nhận lời thì mới tới cửa làm mai mối, chung quy lại đệ và Tô thị cũng coi như tái hôn, nếu tùy tiện tới cửa cũng không thích hợp, nhà chúng ta thì không có vấn đề gì, nhưng nếu bên phía Tô thị không có ý định tái giá mà chuyện này lại truyền ra trước thì sẽ khiến trước cửa nhà nàng ấy nhiều thị phi."

"Đúng thế." Trương Môn Nghĩa liên tục gật đầu, "Vậy cứ làm theo lời của tỷ đi, trước hết báo tin về cho thím Trịnh một câu." "Được rồi." Trương Lê Hoa cười gật gật đầu.

"Đúng rồi, tỷ à." Trương Môn Nghĩa nói tiếp "Khi đáp lời cũng làm phiền thím Trịnh để ý một chút tới chuyện này, nói đỡ cho đệ vài câu."

"Tỷ cũng biết rồi đó, con người của đệ có đôi khi tính tình hơi bướng bỉnh một chút, cũng không phải là người linh hoạt nhưng trong công việc đệ làm rất cẩn thận, mọi việc lớn nhỏ trong nhà cũng có thể thu xếp được."

"Hơn nữa… Ta cũng rất thích trẻ con…"

"Yên tâm đi, tỷ biết rồi." Trương Lê Hoa lại gật gật đầu, nhưng ánh mắt nhìn về phía Trương Môn Nghĩa hơi tỏ ra nghi ngờ.

Chỉ thấy Trương Môn Nghĩa mở miệng hỏi, "Tỷ cứ nhìn đệ mãi như thế làm gì?"

"Không có gì." Trương Lê Hoa nhoẻn miệng cười.

Đệ đệ này nhà mình thật là kì quái, trước đó nhìn thì bộ dáng hết sức bất mãn không vui, nhưng bây giờ lại muốn nhờ thím Trịnh thay hắn nói chuyện này với Tô thị.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play