"Hai cửa hàng Thất Lý Hương cùng Ngô Ký kia cũng có sẵn nguồn tiêu thụ, nếu hai nhà hợp tác với nhau mở xưởng thì nhất định có thể làm tốt, không nói mỗi ngày có thể hốt bạc, nhưng ít nhất có thể kiếm thêm được tiền, còn khá hơn là việc chàng bôn ba buôn bán dược liệu."
"Đúng thế..." Bạch Kim Bắc gật gật đầu, "Thế thì ngày mai ta sẽ nói cụ thể với nương của Thủy Liễu việc này mới được."
"Ngày mai cái gì? Chàng đúng là lười biếng thật!"
Phùng thị lại trợn to mắt lườm Bạch Kim Bắc một cái, "Chuyện kiếm tiền như thế này mà phải chờ đến ngày mai sao?"
"Vốn dĩ ta đã nói với nương của Thủy Liễu là hôm qua chàng sẽ trở về, nhưng chàng lại về muộn hơn một ngày, nếu chờ đến ngày mai, biết đâu sẽ khiến nương của Thủy Liễu cảm thấy nhà chúng ta không có ý định hợp tác làm xưởng, có vẻ ta không tình nguyện, như thế rất khó chịu."
"Nghe lời ta, chàng đi ngay bây giờ đi."
Phùng thị nói xong liền túm tay áo Bạch Kim Bắc đi ra ngoài.
"Này, này, này, ta còn chưa ăn cơm đâu." Bạch Kim Bắc sờ sờ bụng, có chút uất ức "Lúc đi ngang qua thị trấn cũng muốn ăn chút cơm, nhưng nhìn đi nhìn lại chẳng thấy cái gì có thể ăn, liền nghĩ về nhà ăn sau."
Phùng thị không dự đoán được Bạch Kim Bắc chưa ăn cơm trưa, vì vậy liền ngừng bước chân, chui vào trong bếp nấu nướng.
Buổi trưa nóng nực làm bánh rán hành, lại nhanh chóng quấy một bát bánh canh thật lớn, lấy món Trứng Muối mà Tô Mộc Lam đưa tới trộn với rau, sau đó chộp lấy quả dưa chuột, thúc giục Bạch Kim Bắc mau chóng ăn.
Bạch Kim Bắc cũng hơi đói bụng, lúc này cũng bất chấp bánh canh đang nóng, thổi phù phù ăn từng ngụm.
Chờ đến khi ăn uống no nê, bụng no đến mức há miệng ợ một tiếng mới tự mình đi rửa sạch bát đũa, vội vàng đi theo Phùng thị đi tìm Tô Mộc Lam, thương lượng việc lập xưởng Trứng Muối.
"Vốn dĩ nói là ngày hôm qua trở về, kết quả là tứ này không xử lý tốt, làm chậm thêm một ngày."
Trước hết Bạch Kim Bắc biểu đạt xin lỗi, nói tiếp, "Nương thằng nhỏ đã nhắc đến chuyện mở xưởng Trứng Muối mà đệ muội đề nghị với ta rồi, ta liền mau chóng tới đây bàn chuyện với đệ muội."
"Kim bắc ca, muội định làm như thế này …"
Tô Mộc Lam nói lại phương thức hợp tác mà ngày ấy nàng đã đề cập tới cùng Phùng thị.
Lần này bởi vì tiến thêm một bước thương lượng hợp tác nên Tô Mộc Lam mang bản vẽ xưởng ra, thương nghị bố cục bên trong xưởng, yêu cầu thuê số lượng người làm việc, thậm chí đã đại khái tính ra mức vốn đầu tư giai đoạn đầu.
Tất cả đều nói cho hai vợ chồng Bạch Kim Bắc và Phùng thị vợ một cách tỉ mỉ và cẩn thận.
Vốn đầu tư giai đoạn đầu cho xưởng cũng không quá lớn.
Xưởng không cần xây dựng phức tạp, chỉ cần quây một mảnh đất, dựng hàng rào, xây mấy chỗ làm nhà, bảo tồn Trứng Muối là xong.
Sau đó lại dựng mấy cái lán đơn giản nhưng đủ rắn chắc, lại rộng rãi thông thoáng để mùa xuân, hạ, thu đều có thể làm Trứng Muối ở bên trong, càng thoáng càng tốt, hơn nữa đảm bảo thông gió để trứng gà dính vôi bùn lúc đầu dễ được đông đặc lại.
Tới mùa đông thì có thể dịch lán vào trong nhà, đốt một ít lò sưởi để đảm bảo độ ấm.
Ngoại trừ những thứ này, Tô Mộc Lam còn đặc biệt vẽ ra nơi nuôi bò cùng với chỗ để xe bò ở bên trên bản vẽ xưởng.
Nếu là xưởng Trứng Muối, việc vận chuyển hàng hóa ra bên ngoài là không thể thiếu được, bên trong xưởng mua một con bò, thuê một người đánh xe tiện thể nuôi bò, đồng thời làm một chút việc di chuyển cũng rất thuận tiện.
Mà chu kì chế tác ra món Trứng Muối hiện tại ước chừng là trên dưới mười ngày, trước mắt về cơ bản là trạng thái xuất kho là bán luôn, hiệu suất tiền quay vòng cũng rất cao.
Có thể nói, đây là ngành kinh doanh có thể hồi sinh nhà xưởng với mức vốn đầu tư thấp nhất.
Nếu tính toán kỹ, một nhà bỏ ra hơn năm mươi lượng bạc thì có thể bắt tay vào xây cái xưởng này ngay lập tức.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT