Bầu trời xanh lam chuyển sang tím, cả mặt đất như thể bị ném vào trong lò nướng, nóng rực không thể chịu nổi. Tiếng ve kêu trên ngọn cây nghe có vẻ mệt mỏi, yếu ớt như sắp tắt đi.
Sóng nhiệt cuồn cuộn ập tới, cái nóng của mùa hè khiến mọi thứ trở nên khó chịu. Trong thời tiết oi bức như thế này, nếu được uống một ngụm nước trái cây ướp lạnh, chắc hẳn sẽ sảng khoái đến mức từng lỗ chân lông đều cảm nhận được sự tươi mát.
Cố Trạch đẩy cửa vào, nhìn thấy ông nội đang ở nhà, liền mở miệng hỏi: “Ông, uống nước mơ chua không?”
Ông Cố cánh tay hơi yếu đi, ánh mắt mờ đục, ông từ từ nhắm mắt lại, nhưng vẫn cố gắng nhìn chằm chằm vào cửa, nơi có một nhóc con ngượng ngùng, vẻ mặt câu nệ. Giọng ông khàn khàn, ho khẽ rồi mới lên tiếng:
"Không cần, Tiểu Trạch uống đi.”
Chu Tiểu Nhạc đi đầu theo Cố Trạch bước vào, thấy có người lớn ở đó, cậu nhóc hơi không tự nhiên, liền hút mũi một cái rồi gọi: “Cố gia gia.”
"Hảo hài tử.” Cố gia gia ánh mắt cũng chưa phân cho Chu Tiểu Nhạc, như cũ nhìn chằm chằm Phí Nhu không dời đi tầm mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT