Màu đen dần dần nuốt chửng khắp bầu trời, ánh sáng không còn, bầu trời đêm không có một ngôi sao, những đám mây đen nặng nề đè xuống, không khí ẩm ướt dính nhớp bám vào da người.
Trong phòng ngủ, Phí Kinh cúi đầu ôm cánh tay dựa vào tường, sợi tóc vàng kim nhẹ nhàng bị gió thổi từ ngoài cửa sổ, dưới ánh đèn trắng chiếu rọi, trông giống như thiên sứ sa xuống trần gian.
Nhưng trong phòng này, người duy nhất nhìn thấy lại không có chút ý tứ nào muốn thưởng thức.
Phí Hàn không nhanh không chậm khép quyển sách lại, đặt nó trở về kệ sách, rồi xoay người mở miệng: “Phí Kinh, cậu biết từ khi nào?”
Phí Kinh chỉ nhếch môi, cười nhạt một tiếng: “Tôi vì sao phải nói cho anh? Anh không phải cũng đã sớm biết, nhưng chưa bao giờ nói với chúng tôi sao?”
Phí Hàn nhẹ nhàng nhíu mày, nhưng cũng không cố chấp với vấn đề này, mà chỉ ngồi trở lại ghế của mình.
“Phí Kinh, cậu động não một chút, cậu nghĩ rằng tôi thật sự sẽ để cho nữ nhân kia tùy ý chạy đi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play