Đáy mắt hắn không khỏi lóe lên tia sáng, người cũng đứng lên, chỉ là hắn vẫn cẩn thận không đến gần, chỉ lên tiếng: "Nghe nói cô có tin quân sự quan trọng cần báo?"
Vân Sở Lại nhìn giữa hai đầu lông mày của hắn vẫn còn cảnh giác và dò xét thì khẽ cười một tiếng, cô cũng phối hợp bước lên, đoan chính ngồi xuống trước bàn: "Sơn Hạ quân, ngồi xuống trước đã, chuyện tình báo rất quan trọng nhưng đến Cửu Châu đã lâu như vậy, tôi hơi nhớ rượu sake của cố quốc."
Sơn Hạ Nhất Lang vừa nghe thấy câu này thì sắc mặt đã thay đổi.
Ánh sáng trong mắt hắn lấp lóe không yên, hắn lập tức đưa tay ra lệnh cho vũ cơ lùi xuống.
Chỉ trong giây lát, trong phòng chính này chỉ còn lại một mình Vân Sở Lại, Sơn Hạ Nhất Lang và Tào Trường.
Sơn Hạ Nhất Lang thay đổi tư thế, hắn ngồi quỳ, nghiêm túc nhìn cô, trong đầu không ngừng suy đoán thân phận của cô.
Hôm nay trung đội của hắn đã san bằng đường hầm đầu tiên của Liên đảng, giết hơn mười người, chôn sống hơn mười người, vốn dĩ hắn đang đắc ý thì lúc này hắn đã không còn lòng dạ tìm rượu mua vui nữa, cô có thể nói ra ám hiệu tình báo của quân đoàn thứ mười của bọn họ, điều này chứng tỏ cô là người mình.
Tào Trường rất thức thời, hắn bước lên rót một ly rượu sake cho hai người.
Sơn Hạ Nhất Lang nâng ly rượu lên: "Không biết khẩu vị và độ rượu của các hạ?"
Vân Sở Lại lại khẽ cười một tiếng, trong giọng nói có ý vị sâu xa: "Cay, bảy."
Sơn Hạ Nhất Lang thở phào một hơi, hắn uống cạn ly rượu sake trong tay mình, trên mặt lộ ý cười: "Không biết tên của các hạ thế nào, các hạ thuộc đội tình báo nào, có tin tình báo gì cần báo?"
Ngón tay Vân Sở Lại vuốt nhẹ lên ly rượu, cô cong môi: "Nguyên nhân tôi đến đây lần này là vì đã lấy được tin trưởng quân đoàn mười một đã bí mật hợp tác với Diêm Gia Quân ở Tây Linh Sơn, bọn họ giao dịch súng ống đạn dược, may mắn là tôi vừa biết được địa điểm bọn họ sẽ giao dịch nên cố tình đến cung cấp tình báo, hy vọng đại quân đế quốc chúng ta ngăn cản sự kiện này và giết sạch đám người đó, cũng để thu được nhóm súng ống đạn dược lần này."
Diêm Gia Quân của Tây Linh Sơn, Hoắc Gia Quân ở Phụng Tân, Trịnh Gia Quân ở Phượng Hoàng thành rất có tiếng, tất cả đều là quân phiệt nổi bật ở Cửu Châu.
Tây Linh Sơn hoang vắng, ở đó thừa thãi than đá, thép nên Diêm Gia Quân có thể tự mình mở xưởng chế tạo vũ khí, bọn họ từng nghe từ năm 1920 thủ lĩnh của Diêm Gia Quân đã mua máy chế tạo viên đạn từ Thượng Hải về, mỗi ngày đều có thể tạo ra khoảng hai vạn viên.
Những năm qua bọn họ đã hoàn thiện hơn, Tây Linh Sơn dần dần thành lập xí nghiệp quân sự với một loạt xưởng như xưởng cơ giới, xưởng dung luyện, xưởng chế tạo axit, xưởng chế tạo thuốc nổ, xưởng chế tạo đạn dược... Thậm chí bắt đầu từ năm 1924. Diêm Gia Quân đã bắt đầu nghiên cứu chế tạo phi cơ.
Nghe nói như vậy Sơn Hạ Nhất Lang hô hấp dồn dập, ly rượu trên tay hắn bị đặt xuống bàn tạo ra một tiếng vang: "Thật chứ?"
Vân Sở Lại nhíu mày, không vui nói: "Truyền tin cho đế quốc tất nhiên không thể giả."
Sơn Hạ Nhất Lang hỏi kỹ về thời gian địa điểm giao dịch, người của hai bên sẽ giao dịch, Vân Sở Lại đều không bối rối, cô nói rất lưu loát, cô có thể bình tĩnh, mồm miệng rõ ràng, hoàn toàn như thật.
Thật ra sự kiện giao dịch súng ống đạn dược này đúng là thật, chỉ là thời gian giao dịch đã bị cô kéo lên sớm hơn gần một năm.