Giọng Hoắc Trạm rất bình thản, mang theo chút trầm thấp, nhưng lời cảnh cáo mạnh mẽ đến nghẹt thở lại vô cùng rõ ràng.
Lời vừa dứt, Nhan Mạn Như mặt mày tái nhợt, siết chặt tay Hoắc Liên, nhìn quanh như thể ai cũng là kẻ phản bội.
Bà ta không thể hiểu nổi, lúc nói chuyện với Tưởng Thanh Vân, rõ ràng không có ai ở gần đó, làm sao Hoắc Trạm lại biết được? Giờ bà ta mới hiểu tại sao Hoắc Trạm, người trước giờ không hề quan tâm đến chuyện của họ lại đột nhiên ra tay dứt khoát với Tưởng Thanh Vân.
Bà ta có thể cảm nhận được sự u ám và lạnh lùng trong ánh mắt anh khi nhìn về phía mình, dù là cười, nhưng lại càng khiến người ta rùng mình hơn.
Còn đâu trong Hoắc phủ này là nơi an toàn tuyệt đối nữa? Lời nói trước chỉ vừa ra khỏi miệng, sau đã bị nghe lén rồi. Từ nay về sau, chẳng thể tính toán gì nữa, chỉ còn cách sống yên phận làm một di nương, may ra mới có thể sống yên ổn.
Nhan Mạn Như run rẩy như lá trong gió, Hoắc Liên gọi bà ta vài tiếng mà bà ta cũng không nghe thấy, tất cả sự kiêu hãnh và tự tin trước đây đều bị đánh tan.
Hoắc Khôn Bằng liếc nhìn bà ta một cái, không nói gì, đưa lá thư trong tay cho viên phó quan bên cạnh: "Đi, gửi đến nhà họ Tưởng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play