Câu nói này không hề giấu giếm, mang theo sự phẫn nộ rõ rệt, nhưng khiến cho sắc mặt của người thanh niên thay đổi ngay lập tức.
Người thanh niên quét ánh mắt qua đám đông xung quanh và quân lính nhà họ Hoắc, lòng anh ta chùng xuống, rồi nghiêm giọng mắng: "Hoắc Liên! Ai cho phép em nói xấu anh cả như vậy? Về nhà ngay! Chuyện này nhất định phải báo cho Thất di thái, để bà ấy dạy dỗ em cho cẩn thận!"
"Anh hai!" Mặt Hoắc Liên đỏ bừng, càng không phục, nhưng khi đối diện với ánh mắt của Hoắc Phụng thì đành im lặng.
Họ làm loạn một trận khiến những người khác cũng không dám mở miệng, cuối cùng đành lên xe về phủ đại soái trong im lặng.
*
Phía bên kia, trên xe, Vân Sở Lại nhìn Hoắc Trạm, chưa kịp mở lời thì đã nghe anh hỏi: "Xuống thuyền thấy khá hơn chút nào không?"
Nghe giọng nói ấm áp đầy quan tâm của anh thì Vân Sở Lại khẽ cười: "Vừa rồi còn mặt lạnh như tiền, giờ lại thay đổi rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT