Thi thể của Tống Quế Anh đã được hỏa táng và bí mật đưa về thôn Vân gia để chôn cất, cho bà được trở về đất mẹ.
Vân Sở Lại không can thiệp vào những chuyện sau đó, cũng không biết Vương Hương Cúc và những người khác ra sao. Đến khi rời khỏi thuyền, cô cũng không gặp lại Vân Vĩnh Phúc hay Vân Vĩnh Quý, mọi chuyện dường như chưa từng xảy ra, giống như Vân Sở Lại và những người kia chưa từng lên thuyền.
Như vậy, mọi việc đã xong xuôi, thuyền cũng đã đến Phụng Tân, nơi được người đời gọi là thành phố quân phiệt lớn nhất.
Hoắc Trạm nắm tay Vân Sở Lại, bảo vệ cô bước xuống thuyền. Khi Vân Sở Lại nhìn thấy đám đông tụ tập ở bến tàu, cô mới nhận ra mình biết quá ít về vị trí của Hoắc Trạm tại Phụng Tân. Nhìn vào cảnh tượng đông nghẹt người, có lẽ người dân Phụng Tân đều đã đến.
Vân Sở Lại chớp mắt, ánh mắt lướt qua những người trẻ tuổi đứng ở hàng đầu: "Đây là ai vậy?"
Hoắc Trạm liếc nhẹ một cái, đầu ngón tay khẽ vuốt lòng bàn tay Vân Sở Lại: "Chẳng phải anh đã nói rồi sao, anh có nhiều em lắm."
Vân Sở Lại hiểu ra, hóa ra là các em trai em gái của Hoắc Trạm ở Phụng Tân đến đón người. Họ cùng cha khác mẹ với Hoắc Trạm, nhưng vẫn phải tôn trọng anh như một thiếu soái, trong lòng hẳn là không phục. Họ đến đón anh như vậy chắc chắn có sự can thiệp của Hoắc Khôn Bằng. Nhìn qua cũng có ít nhất mười người, mối quan hệ ở Phụng Tân quả là phức tạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT