Nghĩ đến đây, trong mắt Vân Sở Lại lóe lên một tia lạnh lùng, giọng cô càng trở nên nhẹ nhàng hơn, tay cô đan chặt với tay Hoắc Trạm.
Cô ngước nhìn đôi lông mi run rẩy vì kìm nén của Hoắc Trạm: "Đi nào, về thôi, có vài chuyện em muốn nói với anh."
—
Hoắc Trạm vẫn không nói gì, để mặc Vân Sở Lại kéo anh về phòng, hàng mi dài khẽ rủ xuống, trông như một chú chó lớn tội nghiệp.
Thẩm Cù và Hoắc Thất liếc nhìn nhau, vẻ mặt đầy nghiêm trọng và thắc mắc: "Thiếu soái bị làm sao vậy? Tôi theo Ngài ấy bao lâu nay, chỉ có gặp chuyện liên quan đến Tây Linh Sơn và thiếu phu nhân thì Ngài ấy mới thay đổi cảm xúc, nhưng lần này là lần đầu tiên thấy Ngài ấy như vậy."
Hoắc Thất với vẻ mặt vô cảm chỉ hơi nhíu mày, sau đó lắc đầu, không nói gì thêm.
Thẩm Cù trừng mắt: "Phải đến khi nào thì cậu mới học được một chút từ anh trai mình, chuyện nên nói thì nói, không nên nói thì đừng nói. Còn cậu thì hay rồi, cái gì cũng không nói. Chẳng lẽ thằng nhóc Trịnh Tự Bạch nói gì đó chọc giận thiếu soái sao? Nhưng anh ta có thể nói gì chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT