Thấy vậy, Hoắc Trạm mỉm cười, gật đầu: "Được, tặng em đấy, Lại lại."
Vân Sở Lại gật đầu, lạnh lùng nói: "Vậy thì chúng ta phải thỏa thuận trước, anh không được đến đó ở, ở Lục Thành có nhiều việc phải giải quyết, anh cứ yên tâm xử lý. Nếu cần giúp gì thì hãy cho người đến tìm em."
Nghe vậy, nụ cười trên môi Hoắc Trạm dần tắt. Không phải chứ, sao điều này nghe cứ giống như kẻ bạc tình vậy nhỉ?
Nhìn thấy nét mặt Hoắc Trạm có chút khó coi, Vân Sở Lại suy nghĩ một chút, cảm thấy lời mình vừa nói có phần không hợp lý, liền bước đến cạnh giường, đưa tay xoa nhẹ mái tóc đen rối bù của anh, nhẹ nhàng dỗ dành: "Nếu có chuyện gì cần làm thì anh cứ đi xử lý đi."
Khóe miệng Hoắc Trạm giật giật, anh liền nắm lấy cổ tay Vân Sở Lại, cả hai lại ngã xuống giường một lần nữa.
Thế là thêm hai tiếng nữa trôi qua.
Khi Vân Sở Lại ra khỏi phòng thì cô bắt gặp ánh mắt đầy tò mò và trêu chọc của Trần Y, cùng với ánh nhìn lúng túng, e thẹn của Quất Gia Lăng Hương đang ngồi ăn trứng gà. Cả hai có vẻ đã nghe thấy động tĩnh từ lúc nãy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT