"Lại lại, có em bên cạnh, anh không buồn nữa." Hoắc Trạm ôm chặt Vân Sở Lại, nơi đuôi mắt đỏ au của anh dường như đã ươn ướt.
Hai người ôm nhau, không ai nói thêm lời nào, tạo nên bầu không khí mà bất cứ ai cũng khó lòng chen vào được.
Sáng sớm hôm sau, khi Vân Sở Lại tỉnh dậy, điều đầu tiên cô nhìn thấy là gương mặt bình yên và an lành của Hoắc Trạm đang say ngủ.
Hoắc Trạm nằm yên, mắt nhắm lại, dù đôi mắt hồ ly đang nhắm nhưng vẫn lộ rõ đường nét sắc sảo. Khi tỉnh, đôi mắt màu nhạt của anh luôn mang theo vẻ lạnh lùng và có chút gì đó giễu cợt, nhưng lúc ngủ thì trông anh lại ngoan ngoãn khác thường.
Vân Sở Lại nhìn hàng mi dài của anh, khẽ cười. Anh đúng là có vẻ ngoài giống như con gái.
Tuy nhiên, cô cũng đoán rằng vẻ đẹp của Hoắc Trạm chắc chắn thừa hưởng từ mẹ anh, Triệu Vĩnh Trinh. Bởi lẽ, Diêm Tĩnh, người em trai cùng mẹ khác cha của anh cũng có đôi mắt hồ ly giống vậy, dù đôi mắt không có màu nhạt, nhưng đủ để chứng minh rằng cả hai anh em đều thừa hưởng gen từ cùng một người.
Nghĩ đến Triệu Vĩnh Trinh, đôi môi Vân Sở Lại khẽ mím lại, trong mắt thoáng hiện lên một tia lạnh lùng đầy sát khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT