Vân Sở Lại lắc đầu, không mấy bận tâm: "Không phải Diêm Tĩnh, chỉ là người quen cũ thôi, không sao đâu, cô cứ lên lầu trước đi."
Nghe vậy, Quất Gia Lăng Hương không cố nài nữa, lặng lẽ gật đầu, bước lên lầu, nhưng cứ đi vài bước lại quay đầu nhìn.
Vân Sở Lại nhìn theo cô ấy lên lầu, sau đó quay lại nhìn về phía chiếc xe, ung dung bước tới, không do dự mà mở cửa ghế phụ rồi ngồi vào trong. Cô quay sang nhìn người đàn ông đang nắm chặt tay lái, im lặng không nói, trong đôi mắt sáng màu kia ẩn chứa những đợt sóng ngầm.
"Thiếu soái Hoắc, lâu ngày không gặp, trông anh gầy đi nhiều quá, xem ra trận chiến ở Hứa Đô không dễ dàng gì."
Khi cô nói, giọng kéo dài, tiếng nói vẫn trong trẻo dễ nghe như trước, không có chút gì khó xử vì đã bỏ đi không lời từ biệt, cũng không giả vờ xa lạ. Đúng như cô đã nói với Quất Gia Lăng Hương, chỉ là một người quen cũ mà thôi.
Trái tim Hoắc Trạm vốn nóng lên khi nhìn thấy cô thì dần dần nguội lạnh. Anh mím chặt môi, như thể đang kìm nén một cảm xúc mạnh mẽ nào đó.
Không khí trong xe có chút ngột ngạt, nhưng Vân Sở Lại không sợ, thậm chí trên mặt còn nở một nụ cười nhạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT