Bành lục gia cũng ngơ ngác một lát nhưng ngay sau đó đã cười to, sảng khoái gật đầu nói: "Tất nhiên, tất nhiên."
Ông ấy im lặng nhìn thoáng qua bên ngoài: "Cũng không gạt tiểu thư, bất động sản ở bốn phía xung quanh vũ trường Bành Cầm Lạc đều thuộc quyền sở hữu của Bành mổ, Vân tiểu thư có thể tự mình lựa chọn, chỉ cần là nơi tiểu thư vừa ý, kể cả vũ trường Bành Cầm Lạc này, tôi cũng có thể chắp tay nhường cho cô."
Lúc nói lời này, giọng nói của Bành lục gia rất trịnh trọng khiến sắc mặt của mấy người ở đây đều thay đổi, nhất là Phùng Chí Châu, ông ta liều mạng nháy mắt không thôi, trong lòng như đang nổi bão: Điên rồi, điên rồi! Nhất định tên Bành Viễn Sơn này bị chuyện tối nay kích động mà điên rồi!
Vũ trường Bành Cầm Lạc chính là nền tảng để Bành Viễn Sơn có chỗ đứng ở Lục Thành này, ông ấy thường dùng nơi này để móc nối, tạo mối quan hệ thì làm sao có thể tặng lại cho một người ngoài?
Còn nữa, chẳng qua cô gái này cũng chỉ có chút bản lĩnh, cô không có chỗ dựa phía sau, cũng không có các mối quan hệ thì không đến mức để Bành Viễn Sơn lôi kéo.
Nếu Bành lục gia biết được suy nghĩ trong đầu Phùng Chí Châu thì chắc chắn ông ấy sẽ trợn ngược mắt lên, phun ra một câu: Tầm mắt thiển cận!
Ông ấy đã lăn lộn ngoài xã hội nhiều năm qua nên tự nhiên hiểu được chỉ vài câu bẩm báo của thuộc hạ mình về Vân Sở Lại nhưng lại rất có giá trị. Vân Sở Lại tuyệt đối không phải hạng người tầm thường, người như cô, chỉ cần ẩn nấp thì muốn lấy bao nhiêu mạng người cũng chỉ trong chớp mắt, ông ấy hợp tác với cô tuyệt đối chỉ có trăm lợi mà không hề có một hại nào. Bành lục gia tự cho mình đã sống nhiều năm qua, ông ấy xem trọng không phải là tiền tài mà chính là mối quan hệ cực kỳ tốt này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play