Trong lúc mấy người Bành lục gia và Phùng Chí Châu nghi thần nghi quỷ quay lại thì nhìn thấy phòng khiêu vũ đã yên tĩnh trở lại, thuộc hạ đã xử lý, dọn dẹp những xác chết xong xuôi, kể cả vết máu cũng đã được lau sạch nhưng trong không khí vẫn nồng nặc mùi máu tanh, mùi tanh xộc thẳng vào mũi khiến người ta muốn ngất đi.
Trước bàn trà ở đại sảnh, Vân Sở Lại đã ngồi ở đó, trước mặt cô có một ly trà xanh, trông cô vô cùng thanh thản, hoàn toàn không hợp với hoàn cảnh xung quanh, khiến người ta không khỏi sinh ra một số ảo giác.
Trần Y rất tự nhiên bước lên trước: "A Vân không sao chứ?"
Vân Sở Lại lắc đầu, nhìn về phía Bành lục gia: "Tới đây ngồi!"
Giọng nói của cô trong trẻo, cực kỳ êm tai nhưng lời nói ra giống như cô mới là chủ nhà khiến Bành Diệu Huy trong đám đông không khỏi nhếch miệng cười.
Bành lục gia cười khổ một tiếng, ánh mắt lại nhìn quanh trong vũ trường một vòng mà lặng lẽ hít vào một hơi rất sâu. Ông ấy quay đầu lại nói với đám đông khách quý được mời đến đây, ánh mắt của nhóm khách quý này rất hoảng hốt: "Hôm nay khiến các vị giật mình sợ hãi là lỗi của Bành mổ, mấy ngày nữa tôi sẽ bày tiệc tạ lỗi với các vị nhưng hôm nay thì không được rồi. Diệu Huy, tiễn các vị ra về, sắp xếp người hộ tống các vị an toàn về đến nhà!"
Dù sao thì Bành lục gia cũng là nhân vật có tiếng tăm lẫy lừng trong Lục Thành này, người ta đã lên tiếng rồi thì mọi người ở đây cũng không thể làm khó dễ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT