Chỉ một câu hỏi này đã lập tức dập tắt tất cả tò mò của Trần Y, khóe miệng cô ta co rút lại làm ảnh hưởng đến vết thương trên mặt khiến cô ta đau đến mức nhe răng trợn mắt, tức giận nói: "Phan Hiển Thạc kia là tên khốn đáng chết! Hắn đã để mắt đến chúng ta từ sớm rồi."
"Tôi đang ở trước cổng trường đại học Lục Thành, tôi chần chờ không biết làm sao để gọi em trai mình ra thì ai ngờ, Phan Hiển Thạc đã cho người ra tay, mặc dù tôi đã phát hiện nhưng cuối cùng vẫn không chống lại được mà bị bắt."
"Chuyện sau đó thế nào thì cô cũng biết rồi đó. Phan Hiển Thạc đã biết tôi thuê phòng trọ ở đường Tây Bắc, hắn muốn báo thù cho Phan Thiên Bảo, mà mục tiêu lớn nhất chính là cô, chỉ đáng tiếc người tính không bằng trời tính, có lẽ chính hắn cũng không biết hôm nay mình lại chết ở đây. A Vân, tôi bị hắn khống chế nhiều năm qua, bây giờ có thể nhẹ nhõm rồi, tôi thật sự cảm ơn cô!"
Nhắc đến chuyện này, Trần Y không khỏi quay đầu nhìn lửa bốc cháy trong kho hàng, đáy mắt lộ vẻ thoải mái.
Ban đầu, khi Vân Sở Lại nói sẽ giúp cô ta một lần vất vả cả đời bình an thì cô ta vẫn chưa tin nhưng không ngờ vừa mới đến Lục Thành thì quả bom hẹn giờ Phan Hiển Thạc đã bị xử lý thuận lợi như vậy, Vân Sở Lại đúng là may mắn của cô ta!
Mí mắt Vân Sở Lại hơi nhấc lên, mở miệng: "Cô là người của tôi, tất nhiên tôi sẽ không để người ngoài bắt nạt cô."
Trần Y xoay một vòng quanh Vân Sở Lại, cười nói: "A Vân, nếu cô là một người đàn ông thì tôi không lấy ai ngoài cô, đáng tiếc cô lại không phải đàn ông. Chẳng qua tôi có thể làm thuộc hạ của cô cũng thấy rất vinh quang! Đột nhiên trong lòng tôi lại tràn đầy hy vọng vào tương lai."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT