Trần Y cười một tiếng khô khan, nhỏ giọng nói: "Cái kia, cô, tôi, tôi không nhìn thấy gì cả."
Tất nhiên Trần Y cũng biết bản lĩnh 'bỗng nhiên lấy vật' ra như thế không hợp lẽ thường chút nào, thế nhưng khi nhớ đến trên đoạn đường vừa rồi, Vân Sở Lại cũng không giống người bình thường thì Trần Y chỉ cảm thấy trên người Vân Sở Lại xuất hiện điều bí ẩn nào nữa thì cũng có thể hiểu được. Thế nhưng vấn đề hiện tại chính là cô ta đã phát hiện ra bí mật của Vân Sở Lại.
Đổi vị trí mà suy nghĩ, nếu người nắm giữ bí mật này là cô ta thì cho dù kẻ nào phát hiện ra, cô ta sẽ lập tức giết người diệt khẩu ngay.
Chỉ là... Chắc A Vân sẽ không giết cô ta đâu nhỉ? Nói thế nào thì A Vân cũng vì cứu cô ta nên mới để lộ bản thân, đúng không?
Nghĩ như vậy Trần Y lập tức trả khẩu súng lại cho Vân Sở Lại: "A Vân yên tâm! Tôi cam đoan mình sẽ không nói lung tung! Sau này, chỉ cần cô chỉ hướng đông, tôi tuyệt đối sẽ không đi về hướng tây! Thật! Bây giờ Phan Hiển Thạc cũng đã chết, kế hoạch của chúng ta cũng có thể triển khai rồi!"
Ánh mắt Vân Sở Lại rơi trên mặt cô ta, lông mày cô nhíu lại, gương mặt xinh đẹp như hoa hơi nặng nề.
Trái tim Trần Y đang run rẩy, cô ta sợ Vân Sở Lại chuẩn bị giết người diệt khẩu, thế nhưng ai ngờ lại nghe nói: "Rất đau đúng không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT