Đàm Tiêu Tiêu nghĩ đến học phí đại học Lục Thành thì mím môi: "A Vân, sau này tôi sẽ ở đây, chờ tổ chức từ thiện được thành lập rồi thì tôi sẽ đi làm, đến khi cô nhập học, ngày thường đều có thể đến đây ăn cơm, nơi này cách trường học gần nên thuận tiện hơn."
Vân Sở Lại ngước mắt nhìn cô ấy. Người sống ở thời đại này đều có suy nghĩ giống như cô ấy, bọn họ đều cho rằng đàn ông mới là trụ cột trong nhà nhưng thực tế cũng đúng là như vậy.
Ở thời đại loạn lạc này, trong nhà không có đàn ông thì cuộc sống của người phụ nữ cực kỳ khổ sở.
"Chị Tiêu Tiêu không cần lo lắng vấn đề học phí, nếu tôi đã muốn cô làm việc cho mình thì cũng phải trả lương cho cô." Trong đôi mắt xinh đẹp của Vân Sở Lại như ẩn ý cười, cô vừa nói chuyện vừa lục lọi bên hông của mình, lấy ra mười đồng đại dương.
Mười đồng đại dương được đặt lên bàn, phát ra tiếng kêu lanh lảnh khiến Đàm Tiêu Tiêu giật mình.
Đàm Tiêu Tiêu dụi mắt mình, giọng nói hơi khàn như nghẹn ngào: "A Vân, cô không cần như vậy, cô đã giúp tôi quá nhiều rồi, làm sao tôi có thể tiếp tục nhận tiền của cô? Như vậy không được, tôi thật sự không thể nhận."
Vân Sở Lại mỉm cười: "Nếu chị Tiêu Tiêu đã chịu trách nhiệm nấu cơm thường ngày cho tôi thì tôi phải thêm tiền ăn, trên đoạn đường vừa qua tôi đều ăn lương khô đến mức ngán rồi, tôi phải ăn ngon hơn nên phải xem tay nghề của chị Tiêu Tiêu thế nào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play