Bà ta vòng ra sau lưng Hoắc Khôn Bằng, ngón tay mảnh khảnh đặt lên đầu vai ông ấy, dùng sức xoa bóp, khẽ nói: "Thấy đại soái phấn khởi như thế này, mỗi lần nhận được tin tức về thiếu soái thì đại soái lập tức quên hết những người khác."
Hoắc Khôn Bằng khẽ hừ một tiếng, nói rất đương nhiên: "Nghiên Thanh chính là con trai trưởng của tôi, xưa nay đứa nhỏ này cũng chưa từng chịu thua kém ai, ở trong lòng ông đây, ai cũng không bằng nó! Thế nào? Cô nói lời này là muốn tranh giành tình cảm với con trai tôi sao"
Lúc nói chuyện, Hoắc Khôn Bằng đã đẩy cánh tay Diêm Man Như ra, chậm rãi đứng lên từ sau bàn trà.
Dáng người ông ấy cao lớn, rắn chắc, gương mặt anh tuấn, chỉ là ở trên má trái có một vết sẹo bằng hai ngón tay làm ảnh hưởng đến vẻ đẹp trên mặt nhưng lại khiến ông ấy càng uy nghiêm, không giận tự uy, để người ta hiểu được ông ấy không phải kiểu người sẽ nương tay.
Diêm Man Như bị vây lại trong khí thế của Hoắc Khôn Bằng thì sợ hãi đến mức tái mặt.
Miệng bà ta run rẩy, gượng cười nói: "Đại soái nói gì vậy? Man Như làm sao dám tranh tình cảm với thiếu soái!"
Hoắc Khôn Bằng lạnh lùng cười một tiếng: "Không có là tốt nhất. Nên nhớ rõ vị trí của mình, đừng để tôi phải nhắc lại một lần nữa!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT