Thẩm Cù chỉ biết cười khổ một tiếng mà lắc đầu với Hoắc Nhị, ra hiệu anh ấy không nên nhổ râu hổ trong lúc mấu chốt thế này.
Hoắc Nhị không lên tiếng, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao và đầy áp bức của Hoắc Trạm đã phóng lên người anh ấy: "Muốn làm trái quân lệnh?"
Bàn tay với những ngón tay thon dài, trắng nõn của anh cuộn chặt lại, khớp xương hiện lên rất rõ ràng, Hoắc Trạm nghiến răng, trong đôi con ngươi màu hổ phách giống như sắp nổi bão, dường như anh có thể lôi Hoắc Nhị đi xử lý ngay lập tức, bầu không khí trong lều như đông cứng lại.
Lưng của Thẩm Cù cũng lạnh lẽo, anh ấy vội bước ra, nghiêm nghị nói: "Hoắc Nhị!"
Lưng Hoắc Nhị thẳng tắp, gục đầu xuống mà không còn dám lên tiếng nữa, chỉ cao giọng nói: "Vâng!"
Dứt lời, Hoắc Nhị lập tức xoay người rời khỏi lều, vừa bước ra ngoài thì đã đụng phải Hoắc Tam, anh ấy cười khổ nói: "Cẩn thận, tâm trạng của thiếu soái không tốt. Thiếu soái đã hạ tối hậu thư phải tóm được quân Nhật đang nhìn chằm chằm bên ngoài Hứa Đô trong vòng sáu ngày."
Bình thường Hoắc Tam là người bình tĩnh và không biểu lộ cảm xúc ra ngoài nhưng vừa nghe Hoắc Nhị nói những lời này thì sắc mặt của anh ấy đã thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT