Vân Sở Lại chậm rãi gật đầu: "Tất nhiên tôi vẫn hiểu chút đạo lý nhớ ơn này."
Trần Y thở phào nhẹ nhõm, cô ta chỉ sợ Vân Sở Lại là người vắt cổ chày ra nước, nếu vậy thì muốn thuyết phục Bành lục gia cũng khó.
"Theo tôi đánh giá, chỉ cần con số này thì về sau, Bành lục gia sẽ tự đả thông quan hệ trong đó giúp chúng ta, cô thấy thế nào?" Trần Y cau mày, cô ta im lặng một lát rồi mới giơ hai ngón tay ra, ý nói là hai rương vàng này.
Vân Sở Lại từ chối cho ý kiến mà chỉ gật đầu: "Chỉ cần cô có thể sắp xếp ổn thỏa thì không có gì là không ổn."
Tám rương vàng gần một trăm cân, cho dù đưa đi hai rương thì con số còn lại vẫn đủ để tổ chức từ thiện hoạt động tốt trong một thời gian.
Hai người bọn họ bàn luận thêm một số chi tiết vận hành tổ chức từ thiện, sau cùng mới đưa ra quyết định. Vì hơn ba triệu người dân tỉnh Quảng Lương có thể sẽ chết đói trong tương lai mà làm chút việc thiện này cũng xem như giải quyết được một nỗi lo trong lòng Vân Sở Lại.
Cô nhìn về phía Trần Y, nhìn thấy vẻ phấn khích trên mặt cô ta thì buồn cười khiến Vân Sở Lại cũng cười theo, cô khẽ nói: "Xem ra mắt nhìn của tôi vẫn rất tốt! Trong lòng chị Trần đã có tính toán từ trước, có cô hỗ trợ cũng có thể giúp tôi bớt vất vả hơn nhiều."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT