Một bên khác, Vân Sở Lại và Đàm Tiêu Tiêu bị đưa đến một vùng 'đất trời' mới.
Ai mà ngờ một sở cảnh sát như thế lại được thông bốn phương tám hướng, biến thành một tòa nhà lớn nối liền đông tây nam bắc, có những cây cầu nhỏ, dòng nước chảy, hòn non bộ và cây xanh, nhìn thoáng qua cũng biết phải tốn rất nhiều tiền mới được như thế này.
Đàm Tiêu Tiêu nắm chặt cánh tay Vân Sở Lại hơn, cô ấy hơi sợ, bởi vì với cô ấy mà nói nơi này không khác gì lồng giam, chẳng qua sự bình tĩnh của Vân Sở Lại đã ảnh hưởng đến cô ấy, khiến cô ấy không lộ vẻ quá khiếp sợ.
"Thế nào? Người đẹp có hài lòng với chỗ ở mới trong tương lai của mình không?"
Phan Thiên Bảo vỗ cái bụng tròn vo của mình, hắn cười ha ha một tiếng, tất nhiên hắn vô cùng hài lòng với nơi này.
Vân Sở Lại cong môi: "Cảnh sát trưởng thật cảnh giác, rất xem trọng mạng của mình."
Nơi này được thông với nhau, có thể còn có những lối đi bí mật mà không nhìn thấy rõ, nếu có chuyện gì xảy ra thì hắn vẫn có đủ thời gian để bản thân chạy trốn, hắn đã phí hết công sức để tạo ra một nơi thế này, từ đó có thể thấy được hắn cũng biết có nhiều người muốn lấy cái đầu trên cổ mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play