Vân Sở Lại khẽ cười một tiếng, liếc nhìn về Đàm Tiêu Tiêu ở phía sau đang bất an: "Chị gái của tôi là một người có lòng lương thiện, thích quản mấy chuyện không đâu, nếu ông đã muốn mời chị ấy về làm khách thì làm sao lại bỏ qua tôi? Vả lại, chạy nạn cũng ngán rồi, tôi muốn nghỉ ngơi, tìm phiếu cơm lâu dài không được sao? Cảnh sát trưởng đã đánh giá thấp bản thân rồi, còn mong ông sau này hãy đối xử tốt với chị em tôi một chút!"
Thông thường, những 'sợ săn' cao thủ đều xuất hiện với dáng vẻ của một 'con mồi'.
Lúc nói những lời này, vẻ mặt Vân Sở Lại rất hiền hòa, giống như một cô gái vô hại mà không nhìn ra bất kỳ sơ hở nào.
Đây chính là lớp ngụy trang mà kỹ năng 'thông thạo thuật dịch dung' đã mang đến cho cô, cô có thể dùng lời nói lấy được lòng tin của bất kỳ ai.
Sở dĩ cô chọn đến Nhuận Hạc cũng bởi vì thân phận của đám người này, cảnh sát trưởng của Nhuận Hạc cũng chính là cường hào ác bá ở nơi này, trong kho hẳn là cất giấu không ít đồ tốt, bởi vì có câu 'lấy từ dân và dùng cho dân', nếu đã muốn ra tay thì không bằng làm lớn hơn.
Vốn dĩ cô đã muốn mua nhiều lương thực hơn để xem có thể xoa dịu tình hình nạn đói ở tỉnh Quảng Lương hay không, bây giờ 'con mồi' đã tự mình đưa đến cửa thế này, nếu cô bỏ qua chẳng phải không có đạo đức sao?
Nghĩ như vậy, trên mặt Vân Sở Lại càng tỏ ra ôn hòa hơn, gương mặt xinh đẹp càng quyến rũ người hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT