Vân Sở Lại vừa nghe những lời không nghiêm túc này của anh thì đầu lông mày nhảy lên. Những lời này từ miệng của Hoắc Trạm thật sự rất... Không khớp.
Hoắc Trạm lùi lại hai bước, anh nhìn lướt qua đôi môi đỏ của Vân Sở Lại thì khẽ cười nói: "Đêm nay anh xông pha chiến đấu, em có thể gối cao đầu mà không cần lo lắng! Đừng rời khỏi nơi này, ngoan ngoãn chờ anh trở lại, biết không?"
Nói xong câu nói rất đàn ông này, anh lại nói: "Đáng tiếc không có anh làm ấm chăn cho em, nói không chừng em kê cao gối cũng khó mà ngủ được vì chỉ có một mình."
Vân Sở Lại nhíu mày. Ai đó có thể nói cho cô biết, Hoắc Trạm trước đây đã đi đâu rồi không?
"Nhớ kỹ! Không được rời khỏi nơi này! Càng không được rời khỏi nội thành Hứa Đô!" Hoắc Trạm lại nghiêm túc dặn dò lại một lần nữa, lúc này anh mới di chuyển cơ thể mình, bước chân dài, lúc rời đi cũng rất phong độ.
Vân Sở Lại nhìn theo anh rời đi, cô vào phòng đóng cửa, thuận tay khóa trái cửa.
Hoắc Trạm nói rất rõ ràng nhưng cô nhất định sẽ không thể 'ngoan ngoãn' ngồi ở chỗ này, còn có một làn sóng chùm sáng rất lớn đang chờ cô thu hoạch, muốn cô nằm ở trên giường ngủ là thế nào? Vả lại, cô cũng không yên tâm như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT