Vân Sở Lại vừa nhớ lại khoảng thời gian hai người quen biết nhau, sau cùng cô rút ra một kết luận: Lấy thân báo đáp ơn cứu mạng.
Cô là ân nhân cứu mạng anh, nếu không có cô thì Hoắc Trạm đã ngỏm từ lâu rồi.
Vân Sở Lại nhìn chằm chằm một bên mặt Hoắc Trạm rất lâu, ánh mắt cô dần trở nên nóng rực, rất lâu sau đó cô mới thu hồi ánh mắt lại, thở dài một hơi. Cô chỉ là một người phàm tục, mà đã là một con người thì sẽ có dục vọng, làm sao cô có thể thờ ơ không động lòng.
Hoắc Trạm kiềm chế, thay đổi và khắc chế bản thân đều vì cô, mặc dù lòng dạ anh thâm sâu, kín đáo không phải kiểu người cô thích, thế nhưng gương mặt được trời thiên vị này của anh làm người ta không thể không động lòng. Mặc dù Hoắc Trạm còn lạ lẫm với chuyện tình cảm nhưng từ trước đến nay, anh chưa từng thất bại trong việc nắm giữ lòng người.
Cô không dám chắc chắn nếu tiếp tục như thế này nữa thì cô còn có thể giữ vững trái tim để không bị mê hoặc hay không.
Vân Sở Lại nắm chặt tay anh chứ không giãy ra, sánh đôi đi cạnh Hoắc Trạm.
Cô ngửa đầu quan sát bầu trời, thở ra một hơi khí lạnh, khẽ nói: "Hoắc Trạm, anh có bí mật không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT