Đứng trong đại sảnh này, phản ứng của Hoắc Nhất quá rõ ràng, Vân Sở Lại quay đầu nhìn anh ấy, cô vừa muốn nói chuyện thì Hoắc Trạm đã lên tiếng: "Còn cần cô làm rất nhiều việc, cô chờ là được. Được rồi, để Hoắc Tam ra hậu viện tìm người."
Hoắc Nhất vừa nhấc chân lên thì im lặng thu hồi lại, trong lòng khóc không ra nước mắt. Sao bản thân mình lại không giữ được bình tĩnh như thế chứ?
Vân Sở Lại khẽ than một tiếng, cô nhìn qua Hoắc Trạm một chút.
Cô biết ngay mà, vô duyên vô cớ ôn hòa như thế thì chắc chắn phải có chuyện, hồ ly tinh như Hoắc Trạm làm sao có thể giúp người không công?
Chẳng qua nếu anh chịu yêu cầu thì cô còn có thể thở phào nhẹ nhõm, nếu không, cô cũng không muốn nhờ vả không công như thế, thiếu nợ càng nhiều, đến lúc trả nợ càng khó, nhất là người như Hoắc Trạm, nhận nợ ân tình từ anh cũng không phải dễ dàng trả được.
Tóm lại cô cũng có thể đoán được một số, ví dụ như anh sẽ yêu cầu một số Adrenalin hoặc thuốc tiêu viêm, mà cũng có thể khăng khăng muốn cô gia nhập vào Phụng Tân, làm việc cho anh, những điều này đã nằm trong suy đoán của cô nên trong lòng cô rất bình tĩnh.
Vân Sở Lại và Hoắc Tam rời khỏi đại sảnh ra hậu viện, Hoắc Nhất trông mong nhìn theo, ban đầu anh ấy còn muốn nói thêm nhiều lời trên đường đi, tranh thủ gây chút ấn tượng với thiếu soái phu nhân tương lai, ai ngờ lại bị mất phần công việc này. Hoắc Tam đáng ghét!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play