Đồng tử Hoàng Lăng Xuyên khẽ run, máu không ngừng trào ra từ cổ họng, anh ta tận dụng sức mạnh cuối cùng quay đầu lại nhìn nhưng không phải nhìn Hoắc Trạm mà trái lại, đôi con ngươi tan rã nhìn chằm chằm vào Vân Sở Lại.
Vân Sở Lại nhíu mày, cô cảm thấy tối nay lại ngủ không ngon rồi, có lẽ còn gặp ác mộng.
Tên Hoàng Lăng Xuyên này đúng là ngu xuẩn, chết cũng đã chết rồi nhưng lại không ghi nhớ người giết mình, còn nhìn đến cô làm gì?
Một lát sau, Hoắc Trạm rút dao ra, đầu Hoàng Lăng Xuyên rủ xuống, cả người không còn nhúc nhích.
Vân Sở Lại tò mò, cô bước lên hai bước nhưng vừa ngửi thấy mùi máu tươi thì lại bước lùi về phía sau, cô nhìn Hoắc Trạm, nghi ngờ hỏi: "Ngài đã nói gì với anh ta? Không phải ngài nói ngài vì tôi nên mới giết anh ta đó chứ?"
Nghe cô hỏi, tay Hoắc Trạm đang cầm dao cũng khựng lại một lát, anh nhìn sang Vân Sở Lại, ánh mắt như nhìn đồ bỏ đi.
Vân Sở Lại lại lùi thêm hai bước. Dáng vẻ này của Hoắc Trạm đúng là quá dọa người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT