Thái độ của ông ta như thế khiến trong lòng Hoàng Lăng Xuyên lạnh lẽo nhưng anh ta cũng hiểu được lòng dạ và nỗi khổ tâm của cha mình.
Bọn họ không thể chạm vào Hoắc Trạm, tối thiểu nhất là khi Tứ Tượng quân chưa thể công phá được Phụng Tân thì bọn họ không thể ra tay, nếu không chính là bọn họ đang buộc Hoắc Khôn Bằng xuất quân phản công, hầu như không ai có thể ngăn cản nổi bốn mươi vạn đại quân.
Bây giờ mặt ngoài thì Tứ Tượng quân đang chống Nhật nhưng trong tối lại chém giết Liên đảng, hai mặt đều có kẻ thù, thật sự không thể trở mặt với Phụng Tân.
Thế nhưng Hoắc Trạm thật sự quá phách lối, lại dám nổ súng với anh ta ngay trên đường thế này, rõ ràng Hoắc Trạm không nể mặt quân đoàn mười một.
Nếu không thể phát tiết cơn giận này, trong tương lai chẳng phải toàn bộ Tứ Tượng quân cũng không thể ngóc đầu lên trước mặt Hoắc Gia quân sao?
Hoắc Trạm nhấc mí mắt, đôi đồng tử nhạt màu đảo qua Hoàng Lăng Xuyên, trong đôi con ngươi đó vô cùng lạnh lẽo.
"Vất vả thì không tính là vất vả, chỉ là nghe nói mấy ngày trước đây, lúc ở trong doanh địa trú quân, anh Lăng Xuyên đã 'chăm sóc' rất nhiều cho vị hôn thê của tôi, suýt hại cô ấy chết trong tay quân Nhật, tôi nghĩ phải dạy anh Lăng Xuyên vài chiêu trước hôn lễ của anh ta, để tránh cho sau này đối đầu với quân thù lại nghĩ đến việc bỏ trốn trước tiên."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT