Mặc dù Hoắc Trạm là kẻ điên nhưng anh cũng là người đi một bước tính ba bước, rất hiếm khi để bản thân mình rơi vào tình cảnh nguy hiểm.
Tuy nhiên cơ trí thì cơ trí nhưng anh có suy nghĩ kéo cô lên thuyền giặc chung với anh thì vẫn là sự thật.
Vân Sở Lại không nhìn anh nữa mà quay đầu nhìn về phía Hoàng Lăng Xuyên và Hướng Hủy Gia đang chật vật không chịu nổi, cô không nhìn nổi nữa mà lẳng lặng chuyển ánh mắt đi hướng khác, trong lòng cũng không ngừng suy nghĩ đợi một lát nữa Hoàng Tu Bá đi đến và thấy cảnh tượng này thì không biết huyết áp của ông ta có tăng vọt lên hay không?
Ngộ nhỡ Hoàng Tu Bá tiêu đời, đoán chừng Hoàng Lăng Xuyên sẽ làm thịt cô và Hoắc Trạm ngay.
Hoàng Lăng Xuyên nghe thấy tiếng quát của Hoàng Tu Bá thì lập tức rụt cổ lại theo bản năng, có thể thấy người cha này có ảnh hưởng rất nặng với anh ta.
Ngay sau đó Hoàng Lăng Xuyên đã lập tức đứng thẳng người, cố gắng che giấu vết rách trên đũng quần mình nên không còn rụt cổ lại như vừa rồi nữa.
Mà Hướng Hủy Gia đứng một bên kia, hai chân cô ta gần như đã nhũn ra, cô ta cắn chặt môi, nước mắt lã chã, đầu óc choáng váng, nếu để cô ta soi gương thì sẽ nhìn thấy bản thân mình chật vật đến mức nào, cô ta không ngờ Hoắc Trạm thế mà hoàn toàn không nể mặt mũi cô ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT