Vân Sở Lại nhíu mày lại, có thôi đi không?
Nghe được giọng của Triệu Diệp, bước chân của Tống Quế Anh khẽ dừng nhưng không quay đầu lại, mãi đến khi cô ta đuổi theo, giữ chặt cánh tay của Tống Quế Anh, khóc lóc nói: "Mẹ, mẹ đừng đi, đừng bỏ con với Tiểu Thiên lại mà, chúng con cùng đi với mẹ được không?"
Vân Sở Lại liếc mắt nhìn Triệu Diệp một cái, người chị dâu ba này quen thói quái gở, sớm đã đến nhà Vân Bảo Trường đòi lương thực, bị đầy tớ đánh cho trọng thương, sau này chồng lại mất, dọc đường chạy nạn không biết đã trải qua chuyện gì, nhưng con người cô ta cũng đã thay đổi.
Dáng vẻ tiều tụy, ánh mắt lờ đờ, trông rất chật vật, vừa nhìn là biết đã phải chịu khổ.
Mà trong lòng cô ta là Vân Tiểu Thiên đang khóc thút thít, vẻ mặt thì hoảng sợ, nhìn thấy Tống Quế Anh mà cũng không gọi bà ấy.
Tống Quế Anh cũng nhìn về phía Triệu Diệp, mím mím môi, lắc đầu nói: "Diệp Tử, thế đạo này rất loạn, mẹ không bảo vệ con được."
Bây giờ bà ấy cũng chỉ dựa vào con gái mà sống thôi, còn đèo bòng thêm mấy miệng nữa làm cái gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT