Nghe nói như thế, Vân Sở Lại nhíu mày lại, quay đầu lại nhìn về phía Hà Anh đã mặc quần áo bảo vệ, vẻ mặt suy yếu.
Cô trừng mắt nhìn Hà Anh một cái, tức giận túm lấy cổ tay anh ta: "Anh đứng lên làm cái gì? Quay về nằm xuống đi! Mọi chuyện có tôi ở phía trước chống đỡ, nếu quân Nhật Bản thật sự đánh tới đây thì người chết trước cũng sẽ là tôi, nghe lời, quay về!"
Hà Anh lắc đầu: "Tôi nghe thấy hết rồi, số lượng quân Nhật Bản kéo tới rất nhiều, Hoàng Lăng Xuyên đã hạ lệnh rút quân rồi."
Anh ta nhìn về phía nơi đóng quân, quân Tứ Tượng đã chỉnh đốn và sẵn sàng rút lui, xếp thành một hàng ở trước mặt lều chủ tướng, chuẩn bị rời khỏi.
Vân Sở Lại mím môi, nhìn về phía Hà Anh: "Nếu anh muốn giúp tôi thì hãy đi kiểm tra số binh lính còn lại đi, người có triệu chứng nhẹ hay nặng, tôi đều phải biết, điều này có ý nghĩa quan trọng đối với chuyện hôm nay chúng ta có thể đánh thắng trận được hay không!"
Tim Hà Anh khẽ đập mạnh, rồi chợt gật đầu thật mạnh: "Chị Vân yên tâm! Tôi đi ngay đây!"
Lúc này, bên cạnh lều trại đột nhiên vang lên một giọng nói rất trẻ: "Tôi, tôi cũng đi! Thiếu phu nhân, tôi cũng đi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT