Lúc này, Hoắc Thất đi lên, tới gần Vân Sở Lại rồi thấp giọng nói: "Quân đội tiên phong của Nhật Bản có hơn một trăm người, trang bị đầy đủ, tiếp theo đây đại đội đường bộ phải càn quét quân nhu ở từng huyện trấn, không thể đi tới nhanh như vậy được."
Con ngươi Vân Sở Lại khẽ co rụt lại, quay đầu nhìn Hoắc Thất một cái: "Anh chắc chắn không?"
Hoắc Thất yên lặng gật đầu, lại xoay người đi giữ xe ba gác, quân Tứ Tượng vốn đang dỡ thuốc đã nghe theo lời Hoàng Lăng Xuyên mà bắt đầu tiến hành chuẩn bị rút lui, anh ấy không nói lời nào, bắt đầu tự dỡ thuốc xuống.
Vân Sở Lại nhìn Hoắc Thất với ánh mắt cảm khái, trong lòng lại bắt đầu tính toán đến chuyện đòi người với Hoắc Trạm.
Cô phải ngẫm nghĩ lại cho thật kỹ, lấy cái gì để giao dịch với Hoắc Trạm, tuy nói dùng người làm vật phẩm trao đổi lợi ích thì có hơi vô đạo đức, nhưng ở thời đại này thì ai thèm giảng giải đạo đức với anh? Sau này nếu bên cạnh có người như Hoắc Thất, không chỉ làm chuyện gì cũng tiện mà còn bớt đi rất nhiều chuyện lo lắng, chỉ là không biết Hoắc Trạm có nhịn đau được mà bỏ đi thứ mình yêu thích hay không?
Hơn nữa cô nhớ rõ ở trong tiểu thuyết, bình thường tử sĩ mà rời khỏi nhà chủ thì đều sẽ tự sát, Hoắc Thất sẽ không làm vậy đâu... nhỉ?
Vân Sở Lại hơi không dám chắc, nhưng bây giờ không phải lúc nghĩ những chuyện đó, phải nhanh chóng sắp xếp tiến đón quân địch thì hơn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT