Vân Sở Lại co rút khóe môi, cô không quan tâm đến quân cờ mình bày ra nữa mà chăm chú nhìn Tống Vũ Quy đang không ngừng trào thuốc ra khỏi miệng.
Anh ta hôn mê bất tỉnh, không có ý chí sống nữa nên miệng căng cứng, thuốc không thể chảy vào trong.
Đôi con ngươi của cô trở nên nặng nề, cô đưa tay kéo miệng Tống Vũ Quy ra, đổ thuốc vào, tốc độ và lượng thuốc được cô khống chế cực kỳ tốt, sẽ không khiến anh ta bị sặc cũng bảo đảm anh ta không phun ra, một phen thao tác như thế khiến tay cô mỏi nhừ.
"Ôi, dễ chịu quá! Bát cháo này vào bụng thì cả người ấm lên."
Hai lâu la ăn uống no nê ngồi trên ghế, vừa vuốt bụng vừa cảm thán, cũng không quên vừa xỉa răng vừa nói tiếng cảm ơn với Vân Sở Lại.
Vân Sở Lại lắc tay, nhìn hai người bọn họ, khẽ cười nói: "Không có gì, chỉ là thuận tay thôi. Nếu hai người thích thì tôi sẽ nấu tiếp, trời lạnh như vậy, đúng là vất vả cho hai người phải canh chừng ở đây."
Một cô gái xinh đẹp nói chuyện khách sáo với bọn họ như thế khiến hai lâu la này cảm thấy tự ti, mặc cảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT