Vân Sở Lại phải nấu thuốc, chưởng quỹ không dám đắc tội với người của Hạc Điền Bổn nên tất nhiên rất ôn tồn đưa người vào bếp.
Ban đầu tên lâu la canh chừng Vân Sở Lại còn nghiêm túc nhìn cô nấu thuốc nhưng sau đó đã cảm thấy buồn chán vô cùng, anh ta đi một vòng trong bếp tìm kiếm đồ ăn, lúc thì ăn thịt bò trộn rau, lúc thì ăn đùi gà bóng loáng, thơm nức mà không thèm nhìn đến Vân Sở Lại.
Vân Sở Lại cũng không quan tâm đến người kia, cô hoàn toàn tập trung nấu thuốc, một lúc sau thì trong phòng bếp đã tỏa ra mùi thuốc bắc. Vân Sở Lại đặt một nồi khác lên bếp, bắt đầu nấu cháo thịt nạc, thỉnh thoảng còn ném một ít dược liệu vào trong.
Lâu la nhìn thấy vậy thì đến gần, nghi ngờ hỏi: "Cô đang làm gì? Chẳng phải nấu thuốc sao?"
Vẻ mặt Vân Sở Lại không thay đổi, cô thuần thục cắt rau, xào lên, nồi cháo bên cạnh thì sôi ùng ục, tỏa mùi thơm rất nồng.
Cô cong môi cười, nói: "Tất nhiên là đang nấu cơm, vị tiên sinh kia bệnh không nhẹ, thuốc vào cơ thể khiến cơ thể anh ta gánh vác rất lớn nên phải tăng thêm chút đồ bổ. Tôi đang nấu cháo thịt nạc với chút dược liệu, rất có lợi cho sức khỏe của anh ta. Anh trai, một lát nữa anh cũng có thể nếm thử."
Lâu la nhìn gương mặt xinh đẹp của Vân Sở Lại, lại nghe cô nhỏ giọng gọi mình là 'anh trai' thì trong lòng vô cùng dễ chịu, anh ta nhếch miệng cười, khen ngợi: "Không ngờ cô chẳng những biết y thuật mà còn nấu nướng giỏi như vậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play