Vân Sở Lại cuống quýt gật đầu, cô đi đến cạnh giường, đặt hòm thuốc lên ghế cạnh đầu giường, đưa tay bắt mạch cho Tống Vũ Quy, ánh mắt không ngừng dao động trên gương mặt anh ta. Chỉ mới không gặp một ngày mà tên này đã giày vò bản thân thành vô dụng thế này rồi.
Hai mắt anh ta nhắm nghiền, trên mặt đỏ bừng, hai đầu lông mày nhíu lại hiện vẻ khổ sở khó nói nên lời, vẻ mặt vô cùng yếu ớt.
"Có thể trị được không?" Hai người kia thấy cô thu tay lại thì lập tức lên tiếng hỏi thăm.
Đây chính là mục tiêu của Thượng Phong Đường bọn họ lần này, không thể để người này xảy ra chuyện gì, phải được đưa về lành lặn.
Vân Sở Lại ngẩng đầu nhìn qua hai người bọn họ, trên đầu bọn họ không có tấm bảng biểu hiện cấp bậc, có thể thấy được bọn họ không phải người Nhật.
Trong nội bộ Thượng Phong Đường có rất nhiều đặc vụ Tứ Tượng đảng phản quốc và trở thành nanh vuốt cho quân Nhật, bọn họ đổi hướng, chuyển họng súng vào các đồng bào của mình, làm việc cho Nhật mà không hề có chút do dự nào, hạng người Cửu Châu như thế còn sống thì đúng là lãng phí không khí.
Đáy mắt Vân Sở Lại lóe lên sát ý nhưng cô cố gắng đè ép xuống, bây giờ không phải lúc thích hợp để ra tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT