Hạc Điền Bổn cong khóe môi, đưa tay ra hiệu cho cấp dưới thu súng lại: "Tôi thích xã giao với người thông minh."
Dứt lời, hắn đã dẫn đầu, quay người lại rời đi, một đám cấp dưới nhìn chằm chằm vào Vân Sở Lại, thúc giục: "Đi!"
Vân Sở Lại tỏ ra vừa khiếp sợ nhận lệnh vừa nở nụ cười khô khan, ôm chặt hòm thuốc đuổi theo Hạc Điền Bổn.
Ở một nơi hẻo lánh khác.
Lãnh Phong vịn tường, nhíu mày nhìn Vân Sở Lại dần dần đi xa, bởi vì anh ta quá dùng sức mà các ngón tay đều trắng bạch.
Cố Quân không thể chịu được dáng vẻ này của Lãnh Phong nữa, anh ấy lạnh lùng nói: "Được rồi, anh có nhìn nhiều hơn nữa thì có thể làm được gì? Nếu đồng chí Vân đã thành công xâm nhập vào nội bộ của kẻ thù thì chúng ta im lặng theo dõi, chú ý đến mọi động tĩnh từ chỗ cô ấy để phối hợp hành động cho tốt."
Lãnh Phong quay đầu, hai mắt lạnh lùng vừa vặn đối diện với Cố Quân: "Người của cục Quân Thống quả nhiên không có lương tâm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT