Vân Sở Lại mang theo hòm thuốc bằng sắt tây, thảnh thơi thong dong đi đến nơi Tống Vũ Quy đang ở.
Hoắc Trạm vừa rời khỏi, trái tim cô thật sự là đã thả lỏng hơn phân nửa, tuy rằng xuất hiện một Hoắc Thất ngoài ý muốn, nhưng ít ra còn dễ đối phó hơn Hoắc Trạm, nửa nồi cháo dưa chua đã khiến anh ấy vui vẻ, mất cảnh giác, làm anh ấy không còn phòng bị với cô nữa.
Tối hôm qua cô đã nghĩ kĩ rồi, nếu thật sự đánh ngất anh ấy thì khó tránh khỏi sẽ xuất hiện di chứng gì đó, dù sao vị trí đánh cũng là gáy mà.
Sau khi khổ sở suy nghĩ một hồi, cuối cùng cô cũng nghĩ được một cách ôn hòa hơn để có thể thoát khỏi Hoắc Thất, đó là phải- bỏ thuốc.
Cô là một quân y, dược sĩ, năng lực cơ bản nhất chính là dùng thuốc, lúc gần đến Hứa Đô, cô chỉ cần cho Hoắc Thất thêm một vài liều, đến lúc đó còn không phải là sẽ có thể nghênh ngang đi qua Hứa Đô, dễ dàng hội hợp với đại bộ đội sao?
Mỗi ngày cô tặng ấm áp cho Hoắc Thất, an ủi, an ủi, cứ như vậy thì anh ấy có thể ăn cơm no, cô cũng có thể thoải mái, không phải sao?
Vân Sở Lại yên lặng khen tặng mình một cái, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn mấy phần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play