Tống Quế Anh vỗ tay vào tạp dề nói:  “Cũng không có gì, chỉ là dân chạy nạn bàn bạc về cuộc sống sau này mà thôi. “
Bà kể lại mọi chuyện cho Vân Sở Lại nghe, lúc này cô mới biết, một trận tuyết dày bất ngờ thực sự đã thay đổi đường thoát ban đầu của các người dân chạy nạn, trong lòng bọn họ đã có hy vọng, đã không còn chuẩn bị đi đến tỉnh Tam Tần xa xôi nữa.
Bọn họ muốn ở lại đây, bám rễ ở thôn này, khai khẩn ruộng đất, làm ruộng sinh sống, chỉ chờ khi chiến tranh kết thúc, bọn họ có trở về quê hương cũng gần hơn, bọn họ đều là những người sống sót sau con dao đồ tể của quỷ tử, chỉ muốn tìm một nơi an toàn để sinh sống.
Tống Quế Anh đem cơm ra, nhìn Vân Sở Lại, “Ăn một chút đi, ăn xong chúng ta suy nghĩ khi nào có thể lên đường, thôn Tiền Trại này cũng tốt, nhưng đáng tiếc là chúng ta còn phải đi tìm cha con, không thể ở lại đây. “
Vân Sở Lại im lặng gật đầu, trong lòng thì đang suy nghĩ, do tuyết rơi dày đặc nên hạn hán đã giảm bớt, không biết Lãnh Phong và Vân Tú Hòa có thay đổi suy nghĩ, tạm thời dừng chân ở địa phương nào đó, tình hình hạn hán lại lần nữa trở nên nghiêm trọng, đến mức không còn thu hoạch được nữa, cốt truyện của cuốn tiểu thuyết thực sự mở ra, lại lần nữa bước lên con đường chạy nạn?
Trong lòng cô đang cân nhắc, cũng không rõ nhân vật chính có suy nghĩ gì.
Theo lý thuyết khi đám người Lãnh Phong ở huyện An Bình đã trộm không ít thi thể của thành viên Liên Đảng, chắc chắn không có khả năng mang theo lên đường, nói không chừng đã trở lại căn cứ địa Long Đô, nếu như vậy, hành trình của bọn họ sẽ chậm đi không ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play