Tay cô mang hơi ấm, Hoắc Trạm kéo căng đầu ngón tay, cổ tay lạnh như băng không nhịn được lại run lên.
"Lại Lại, anh đau quá! Có phải anh sắp chết rồi không?" Mặc dù còn chưa quen nhưng vì Tống Quế Anh vẫn còn đang đứng cạnh nhìn bọn họ nên trên gương mặt đẹp trai của Hoắc Trạm bắt đầu xoẹt qua vẻ cô đơn, giọng nói hơi khàn mang nét quyến rũ.
Môi đỏ của Vân Sở Lại nhếch lên, cô tức giận nhìn anh.
Người này đúng là không buông tha bất kỳ cơ hội nào để diễn tròn vai! Đúng là trà xanh!
Chỉ là sức khỏe của Hoắc Trạm đã được điều dưỡng tốt rồi, cô nói: "Anh bệnh mới khỏi, còn phải chống đỡ một đêm, lúc này lại bị kẻ ác đánh, lát nữa ăn chút gì đó, nghỉ ngơi một lát, mấy ngày tiếp theo cố gắng đừng làm những việc nặng."
Kẻ ác trong miệng cô lại đang nằm trên mặt đất kêu rên vì đau đớn.
"Bệnh nặng mới khỏi? Tiểu Khương sao? Đứa nhỏ này đúng là số khổ!" Tống Quế Anh cảm thấy áy náy, cũng đau lòng cho Hoắc Trạm, sức khỏe đã không tốt còn phải chống đỡ một đêm. Tối qua, anh cẩn thận từng li từng tí cầm tấm thảm đắp cho Vân Sở Lại đều lọt vào mắt bà ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT