"Mẹ, thời gian không còn sớm nữa, quân của đảng Tứ Tượng đã rút lui khỏi huyện An Bình rồi, chúng ta cũng phải nhanh chóng rời đi thôi."
Vân Sở Lại nhìn sắc trời, hoàng hôn, mặt trời dần lặn, hiển nhiên không phải thời gian tốt cho người đi đường, ban đêm trời lạnh hơn, nhưng vào thời kỳ đặc thù như thế này, bóng tối lại được coi như gián tiếp cung cấp cho người thường một sự an toàn.
Một chi đội "Thanh Hương" và một chi đội "Tiên phong" của quỷ Nhật đều đã bị tiêu diệt toàn quân, tin tức này truyền tới đại quân của quân Nhật Bản, nhất định sẽ tạo thành chấn động long trời lở đất, bây giờ cô người mỏng sức yếu, thật sự không thay đổi được đại cực gì.
Chuyện duy nhất bây giờ cô có thể làm đó là giúp nội dung vở kịch quay về quỹ đạo, dẫn theo Tống Quế Anh sống sót cho tốt.
Lúc này Tống Quế Anh cũng không nói chuyện về bò nữa, liên tục gật đầu nói: "Được, được, mau đi thôi!"
Bà ấy quay người về phòng muốn giúp đỡ Vân Vĩnh Ân và Lý Đình Đình thu dọn đồ đạc, nhưng nghĩ tới lời Vân Sở Lại vừa nói, lại hơi do dự, rồi vẫn quay đầu nói với Vân Sở Lại: "Sở Lại, vừa nãy con nói... nói muốn mang theo một người? Vậy anh ta đâu?"
Vân Sở Lại ngẩn ra, hơi không xác định mà nói: "Chắc là anh ấy sẽ nhanh đến thôi?"
Quân của đảng Tứ Tượng đã rút lui khỏi đây rồi, Thẩm Cù cũng dẫn theo Hoắc Gia quân về Phụng Tân, lúc này chắc Hoắc Trạm cũng đã đến cửa thành rồi chứ nhỉ?
Trong lúc suy nghĩ, cửa của tiệm đồ gỗ Lý Ký lại vang lên tiếng đập cửa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play