Ngay khi Vân Sở Lại cho rằng anh sẽ không mở miệng thì Hoắc Trạm chớp mắt một cái rất chậm chạm, đồng tử sáng màu giống như không có điểm tập trung, khóe mắt dài lóe lên tia sáng lạnh lùng : "Cô biết tôi thích ăn cay?"
Vân Sở Lại rủ mắt xuống, che đậy bên dưới hàng mi dài, nhỏ giọng nói: "Lần trước tôi đã nhìn thấy bên trong hộp cơm của ngài đã được thêm vị cay."
Trên mặt cô lộ vẻ khúm núm, trong lòng lại cảm thấy nghẹt thở.
Cô đường đường là một quân y ở thế kỷ hai mươi mốt, ngày thường, kể cả một người đàn ông cao lớn cũng phải làm theo lời cô, ai ngờ trọng sinh một lần mà lưu lạc đến bước đường này, cô phải chơi đùa với một con hồ ly mưu mô cũng thôi đi, kể cả nịnh nọt cũng phải tìm được lý do hợp lý.
Thật là quá đáng!
Hoắc Trạm không tiếp tục nói về đề tài này, anh nói: "Cảm ơn bác sĩ Vân."
Vân Sở Lại thở phào một hơi, hé môi cười, muốn nói hai câu khách sáo thì một giây sau Hoắc Trạm đã chuyển đề tài: "Vẫn chưa hỏi bác sĩ Vân, chẳng phải cô chạy nạn sao? Chạy đến đây làm gì?"
Nụ cười bên môi Vân Sở Lại cứng ngắc, trong lòng cô dần dâng lên sự căng thẳng. Đúng là lo sợ cái gì thì cái đó đến.
Hồ ly tinh này rất biết giả vờ, cô không tin hai người lính của Hoắc Gia Quân vừa rồi chưa nói gì.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT