Hoắc Trạm nghe Vân Sở Lại nói, đôi mắt hẹp của anh lấp lóe, đuôi mắt hơi nhếch lên, bỗng nhiên anh nhớ đến lúc tách ra, cô đã nói: Trưởng quan, tôi hy vọng ngài có thể sống, vẫn luôn sống.
Sống?
Anh đã sống hai mươi bốn năm, có rất nhiều người muốn anh chết mà người bị anh giết chết càng nhiều hơn, thế nhưng từ khi anh sinh ra đến bây giờ lại có một người nói muốn anh sống, mà đây còn là lời nói từ miệng một người phụ nữ xa lạ như bèo nước gặp nhau.
Càng kỳ diệu hơn nữa là anh thật sự đã sắp chết, cả hậu sự đều đã được dặn dò xong, thế nhưng anh lại còn sống.
Không người nào muốn chết, bản thân anh cũng vậy, mà người cứu sống anh lại là người hy vọng anh có thể sống.
Từ trước đến nay anh không tin trên đời này có 'trùng hợp', tất cả những sự trùng hợp trên đời này đều là kết quả sau những tính toán.
Cơ thể Hoắc Trạm nghiêng về phía trước, cánh tay đặt trên gối, hai bàn tay đẹp chắp vào nhau, vẻ mặt ôn hòa nhưng trong mắt lộ vẻ khó hiểu: "Cô biết bọn họ đang nghiên cứu gì không?"
Vân Sở Lại nhìn anh, đôi mắt đẹp chớp một cái: "Kháng sinh Amoxicillin."
Thật ra cô căn bản không cần suy nghĩ nhiều, với tính tình của Hoắc Trạm, sau khi dùng thuốc xong thì chắc chắn sẽ muốn giữ lại, ở thời đại thiếu thuốc kháng sinh, lại còn đắt đỏ như hiện tại, mà hơn phân nửa số lượng chiến sĩ chết trên chiến trường đều do nhiễm trùng mà ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT