Đã gần một ngày một đêm rồi, chắc chắn đại đội chạy nạn cũng đã đi xa, bọn họ cần phải đi nhanh hơn mới có thể đuổi kịp người trong nhà.
Tống Quế Anh quay đầu nhìn về phía Lý Đình Đình đang bế đứa nhỏ không nói một chữ nào: "Đình Đình, xem xem còn có gì cần phải thu dọn không, chúng ta mau dọn đi, rồi đi thôi."
Lý Đình Đình ngồi bất động, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tống Quế Anh và Vân Sở Lại một cái, giọng điệu lạnh lùng: "Thu dọn cái gì? Lương thực tiền bạc đều bị quỷ Nhật cướp đi hết rồi, đi đâu bây giờ?"
Trạng thái của cô ta hôm nay thật ra khác hoàn toàn với tình trạng câm như hến ngày hôm qua, biểu cảm lộ rõ vẻ không kiên nhẫn và tức giận.
Ngày hôm qua, mạng của mọi người đều nằm trong tay người Nhật Bản, cô ta không dám nói quàng nói xiên gì.
Bây giờ, đảng Tứ Tượng đã đoạt loại quyền khống chế huyện An Bình, cùng là người Cửu Châu, cô ta tự cảm thấy ở lại mới là lựa chọn tốt nhất.
Vân Sở Lại liếc mắt nhìn Lý Đình Đình một cái, không tiếng động cong khóe môi, có thể thành vợ chồng với kẻ có tác phong bợ đít như Vân Vĩnh Ân, đương nhiên Lý Đình Đình cũng không phải là cái thứ tốt đẹp gì, cho dù trong lúc chạy nạn vẫn cứ coi bản thân là đại tiểu thư, vênh mặt hất hàm sai khiến người khác.
Nhưng mà cũng rất bình thường, cô ta là người thành phố, trong nhà còn mở cửa hàng, Vân Vĩnh Ân lại ở rể, địa vị khác nhau hoàn toàn.
Tống Quế Anh yên lặng một lát, cố gắng nở nụ cười, nói: "Đình Đình, bây giờ đầu năm nay không yên ổn, tuy nói bây giờ đảng Tứ Tượng đã đuổi quỷ Nhật đi, nhưng khó đảm bảo bọn chúng sẽ không đến nữa, huyện An Bình cách tiền tuyến quá gần, chúng ta vẫn nên đến một nơi khác sống cho an toàn, chờ năm sau quỷ Nhật bị đuổi đi hết, ông trời cũng phát lòng từ bi, chúng ta sẽ quay trở lại!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play