Kể ra cũng kì lạ, rõ ràng người này không hiểu sao đột nhập vào nhà anh, thân phận bất minh, nhưng trong vô thức, bác sĩ cảm thấy gã sẽ không làm gì hại anh, ngược lại, anh còn có cảm giác an tâm và đáng tin cậy.
Dù gì, nếu gã đàn ông mặc đồ cổ trang định làm gì anh, thì đã xong từ nãy rồi. Vụ rơi thang máy lần trước, thực ra cũng có thể nói là trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng bác sĩ lại cảm thấy gã cố ý cứu mình.
Từ phòng ngủ đi ra, là có thể thấy ánh sáng ấm áp tỏa ra ở phòng bếp, phá tan màn đêm đen đáng sợ.
“Vẫn có điện chứ nhỉ? Chắc đèn trong phòng ngủ hỏng rồi”. Bác sĩ thở phào, cảm thấy việc đem bật cây đèn tẩu mã làm đèn ngủ là một quyết định hết sức sáng suốt. Anh nhìn phòng khách một lượt, không thấy có người, bèn đi vào bếp.
Quả nhiên gã đàn ông mặc đồ cổ trang đang đứng trước đèn tẩu mã, ánh đèn vàng ấm áp chiếu sáng gương mặt tuấn tú, càng làm nổi bật lên vẻ tuấn lãng và thần thái đặc biệt của gã. Gã nghe thấy tiếng bước chân của bác sĩ, không quay đầu lại, mà khẽ thở dài: “Thì ra là đèn tẩu mã, thảo nào...”.
Tiếng nói như gió mát thoảng qua tai, hút hồn người nghe. Bác sĩ sững lại, thì ra âm thanh anh nghe được khi nửa tỉnh nửa mê ban nãy đúng là của người này. Anh vội vã hỏi: “Đúng là chiếc đèn tẩu mã này có vấn đề sao?”.
Gã đàn ông cổ trang cụp mắt, im lặng trong chốc lát, cố vẻ như đang do dự không biết nên nói hay không. Nỗi u uất tích tụ trên gương mặt, cuối cùng trở thành một nỗi buồn bất lực, gã thở dài: “Họa là nơi phúc dựa, phúc là gốc họa sinh. Cây đèn tẩu mã họa phúc này là tinh phẩm của một đại sư làm đèn tẩu mã trong dân gian, vẽ câu chuyện Tái Ông mất ngựa, bản ý là khuyên người đời nhìn rõ thế sự, lấy cái tâm bình thường để xử thế”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT