Trên con phố vắng lặng, có ba người đang đứng yên, bóng đèn đường mờ mờ nháy lên vài cái trên đầu họ, có vẻ lại tối đi thêm đôi chút.
Thang Viễn rất sợ hãi.
Không rõ là sợ bác sĩ đến đây tóm cậu về, hay kinh ngạc vì sư huynh mình lại để tinh phách của thạch kiệt xanh chạy mất.
Nhưng đã bị bác sĩ tìm thấy, Thang Viễn không có gan để chạy đuổi theo, chỉ biết với tay ra theo phản xạ định tóm lấy đốm sáng màu xanh, nhưng vô ích, đốm sáng xanh nhấp nháy ở kẽ ngón tay cậu một lúc, rồi đột nhiên biến mất không dấu vết.
Thang Viễn sốt ruột nhảy dựng lên, dù cậu cảm thấy thạch kiệt xanh không phải thứ cổ vật có tà khí, nhưng nó đã bắt đầu dụ dỗ con người từ bỏ sinh mạng, lần này nếu thả hổ về rừng thì sau này khó biết sẽ ra sao.
“Này? Cháu bắt gì đấy? Mùa này vẫn còn đom đóm à?”. Trong tiếng nói của bác sĩ có sự cáu giận rất rõ ràng.
Thang Viễn biết chú này tốt tính, rất ít khi nổi nóng, có lẽ lần này cậu chọc giận bác sĩ thật. Thang Viễn rụt cổ lại, đang nghĩ xem có nên nhảy vào lòng sư huynh để xin bảo vệ hay không...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT