Hàm Nghi quán.
“Con bé Lục Kiều sao lại thế này? Trên mặt có vết sẹo này thì sau này lấy chồng thế nào đây?”.
“Đúng đấy! Hỏi nó thì nó chỉ bảo tại mình không cẩn thận, bà nói xem, có phải nó bị chủ nhân đánh không?”.
“Ừ, tôi nghĩ có khi thế, mụ đạo cô giả kia việc gì mà chả dám làm!”.
Lục Kiều đứng ở hành lang, nghe thấy các bà cô đang tán dóc trong quán, biết là mình lúc này có đi ra đó nói gì cũng vô ích. Người đời vốn chỉ nghe được những lời mình muốn nghe, cho dù không nghe thấy thì cũng sẽ phải tìm đủ lí do để bóp méo nó lại thành thứ mình muốn. Vì thế, dù cô có giải thích, họ cũng không tin. Trong tình hình này, cô nghĩ tránh đi là tốt nhất.
Một tay cô bưng trà, một tay phải che lên vết đỏ ở đuôi mắt phải. Lúc đó cô cũng chẳng biết mình nghĩ gì, nhìn thấy con chim trả nhỏ trong rừng, lập tức bị bộ lông rực rỡ của nó hút hồn. Khi phát hiện ra con rắn đen bên cạnh nó, không kịp nghĩ ngợi nhiều, cô cầm ngay một đoạn gỗ lên đánh. Con chim nhỏ giật mình, nó phản ứng như vậy cũng là chuyện thường tình, đều do cô suy nghĩ không chu toàn, nên không kịp đề phòng mà thôi. Sau khi ngạc nhiên và cáu giận, cô cũng đành chấp nhận sự thật.
Dù cô đã kịp thời đắp thuốc, nhưng sau khi bong vảy vẫn để lại một vết sẹo. Nói rằng không để ý đến nó là nói dối, người con gái nào cũng rất coi trọng dung mạo của bản thân. Nhưng làm một người hầu, nếu dung mạo của cô mà xinh đẹp hơn cả chủ nhân, thì đó lại là một mối họa. Quả nhiên từ sau khi bị thương, cô được sống dễ thở hơn hẳn, tiểu thư đã khoan dung với cô nhiều hơn xưa, không còn tìm đủ cớ giày vò cô chỉ vì nghi ngờ cô có gì mờ ám với tình lang của cô ta nữa. Thực ra cô rất thông cảm với tiểu thư nhà mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play