Sau năm giờ chiều, trong viện bảo tàng, tất cả sự ồn ào của ban ngày đã nhường chỗ cho sự yên tĩnh. Những nhân viên vệ sinh quét dọn ở các khu triển lãm đã nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, những bóng đèn sáng loáng cũng lần lượt được tắt đi vì không còn người đến tham quan, cuối cùng đến điều hòa tổng cũng đã ngưng hoạt động, tất cả chìm vào im lặng.
“Hừ, đám trẻ loài người đó ồn ào thật, đúng là phiền nhiễu”. Không biết sau bao lâu, một giọng nói u ám vang lên, phá tan bầu không khí yên tĩnh, chất giọng khàn khàn đang oán thán.
“Ơ này này, có phải lần đầu tiên đâu, có gì mà không quen? Có điều mấy năm nay người tới xem càng ngày càng trẻ, không phải nhìn toàn ông già như ngày xưa nữa, giờ tha hồ nhìn thanh thiếu niên trẻ đẹp bổ mắt rồi”. Một tiếng cười yểu điệu cất lên.
“Nhưng mà ghét cái hộp sắt mỏng mỏng trong tay họ quá, có người còn quên không tắt cái phờ lát gì đó, chói hết cả mắt! Nếu cứ thế này, vài năm nữa chắc đôi mắt già này mù mất!”. Một tiếng nói già cả than thở.
“Hừ, các vị có để ý cái người trẻ tuổi hôm nay đến trông rất kì quái không?”
“Ai? Có phải cái tay đeo kính đi lại lung tung rồi làu bàu không nghỉ đó không? Đến cả tên của tôi còn không biết đọc, chữ ‘Quỹ’ đọc khó lắm à? Chữ này mà còn không biết!”.
“Ơ... Chữ đó đọc là ‘Quỷ’ à...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT