Thang Viễn cảm thấy không vui, bởi vì cậu vừa nhìn thấy nhị sư huynh của mình đi vào cái thư trai gì đó, nhưng gã họ Quách kia thì nhất quyết không cho cậu chạy vào theo!
“Vẫn còn cáu à?”. Quách Phụng Hiếu cúi đầu, nhìn thằng bé mình dắt đi đang phồng mồm trợn mắt, anh ta cũng phải bật cười: “Ngươi muốn ở luôn đây à? Ai biết tết lại cái đồng tâm kết kia phải mất bao lâu? Ngươi còn đòi đi đọc sách? Biết mấy chữ mà đòi đọc?”.
Thang Viễn chẳng thèm nói chuyện với tên kia, dám kì thị cậu nhỏ tuổi à? Số sách cậu đọc chắc chắn nhiều hơn anh ta nhiều! Thang Viễn đảo đảo đôi mắt to của mình, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Quách Phụng Hiếu: “Ghét cái thư trai kia đến thế, có phải là anh không thích đọc sách không?”.
“Làm gì có chuyện đó!”. Khóe miệng Quách Phụng Hiếu giật giật, tốc độ lắc lư của cái quạt trên tay cũng tăng thêm vài phần. “Thư trai đó không đơn giản đâu, đừng bao giờ đi vào. Đặc biệt là chủ thư trai... Hừ!”.
Có vấn đề.
Thang Viễn mím miệng, thấy Quách Phụng Hiếu ngậm chặt miệng tỏ vẻ không muốn nói tiếp, cậu cũng không hỏi nữa.
Dù sao cậu cũng chỉ là khách qua đường, Thang Viễn nắm lấy con rắn trắng đang ngọ nguậy không ngừng trong túi quần, chỉ cần nó không bò lung tung là “OK” rồi. Chợ Thiên
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT